Trước mặt Lư Thần Dương, Lý Quốc Thắng chắc chắn là một người hiểu chuyện, có năng lực, một nhân tài hoàn hảo, nhưng ở trước mặt người khác, cậu ta lại vô cùng hung hăng càn quấy, lộ nguyên hình.
Cậu ta nói ra những lời như vậy trước mặt mọi người, giống như chuyện tối nay đều là do tôi sai.
Tôi đánh người, nhưng Lý Quốc Thắng lại xin lỗi.
Lư Thần Dương rất hài lòng với biểu hiện của Lý Quốc Thắng, nhưng lại nói: “Quốc Thắng, cậu bị người ta đánh, cậu còn xin lỗi cái gì?”
“Bây giờ người xin lỗi phải là Trương Sơn Thành”.
“Trương Sơn Thành, còn không mau xin lỗi đi!”
“Ha ha...”, tôi cười lạnh: “Sao tôi phải xin lỗi?”
“Tại sao tôi phải xin lỗi?”
“Sao các người không hỏi xem, tại sao tôi lại đánh Lý Quốc Thắng?”
Lư Phi Phi hét lớn: “Đánh người đã là không đúng rồi, Trương Sơn Thành, cậu còn không mau xin lỗi, nếu cậu không xin lỗi, chuyện hôm nay tôi không bỏ qua đâu!”
“Cậu còn đẩy tôi ngã, chân tôi bị trẹo rồi!”
Tôi lạnh lùng nhìn Lư Phi Phi: “Tôi đẩy cô ngã thì sao? Cô có giỏi thì nói tôi là đồ thấp kém lần nữa xem tôi có đánh cô tàn phế không!”
“Từ trước đến nay tôi không đánh phụ nữ, nhưng cô... đúng là đáng đánh!”
Tôi căn bản là không biết xin lỗi, ban nãy khi Lư Phi Phi xông đến, nói tôi là đồ thấp kém, những lời này đám người có mặt ở đây đều nghe thấy hết.
Tôi đang vô cùng hung hãn, chuyện hôm nay, chưa xong đâu!
“Hu hu... bố, tên khốn này lại bắt nạt con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752097/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.