“Hai chị gái xinh đẹp”, vẻ mặt tôi lộ ra sự nhiệt tình và nịnh nọt: “Ở lại một thời gian nữa hãy đi có được không? Hoàng Tiểu Tinh bị hai người giết chết rồi, nhưng vẫn còn Lữ Vô Thiện mà”.
“Tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên, giúp người thì giúp cho chót”.
“Một mình Hoàng Tiểu Tinh đã lợi hại như thế, vậy Lữ Vô Thiện sẽ càng lợi hại hơn, hai chị gái, nếu Lữ Vô Thiện đuổi giết, sợ rằng tôi sẽ không đỡ được mất, vẫn cần hai chị giúp đỡ”.
Lãnh Nguyệt liếc nhìn tôi một cái: “Trương Sơn Thành, anh mạnh hơn tôi nhiều, anh hoàn toàn không cần tôi giúp, đương nhiên, chuyện tối hôm nay cũng không ngoại lệ”.
“Sau này, anh sẽ còn có nhiều kẻ địch hơn nữa, lẽ nào cứ để tôi giúp anh mãi sao?”
“Tối nay, tôi nhất định phải rời đi, tôi sẽ không ở bên cạnh anh, tối hôm qua tôi đã nói rất rõ rồi, anh không cần phí công sức nữa”.
Mạc Vũ cũng nói: “Sơn Thành, bữa tiệc nào rồi cũng phải tàn thôi”.
“Khi lăn lộn trong giới tu luyện, có rất nhiều chuyện cần phải tự mình giải quyết, chứ không phải nhờ vả người khác”.
“Những chuyện còn lại, cậu tự xem mà lo liệu đi, tôi tin cậu có khả năng lo liệu chu toàn việc của Lữ Vô Thiện”.
Hai cô gái kiên quyết muốn đi, quả thật, hôm qua đã nói rất rõ ràng rồi, sau khi giúp tôi giết Hoàng Tiểu Tinh thì sẽ rời khỏi đây.
Ban đầy tôi còn nghĩ, bắt sống Hoàng Tiểu Tinh, moi tin từ miệng hắn để biết được tin tức của Lữ Vô Thiện, rồi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1752009/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.