Tám!
Bảy!
Nhìn thấy con số trên quả bom càng lúc càng giảm dần, tim tôi đập thình thịch không ngừng, hô hấp
cũng càng lúc càng nặng nề.
Ba...
Hai...
Một...
Bùm...
Một âm thanh đinh tai nhức óc vang lên...
Cả cửa tiệm đang rung chuyển...
Ngay sau đó, hai người bay ngược ra từ trong ánh lửa, từng luồng năng lượng màu xanh lam quật
mạnh trong những mảng lửa...
Trước mắt tôi là ánh lửa và năng lượng vô tận. Những luồng năng lượng đáng sợ ấy thoáng chốc
đánh điên cuồng lên lồng năng lượng trên người tôi và Lâm Ngọc Lam.
Tôi và Lâm Ngọc Lam đập mình xuống nền đất cách đó mười mấy mét. Cả người tôi yếu ớt vô lực,
toàn thân truyền tới cảm giác đau đớn kịch liệt.
Cả người Lâm Ngọc Lam không hề bị tổn thương, chỉ là quần áo khắp người đã rách tơi tả, trần
như nhộng, trên người hiện lên linh khí nhàn nhạt che chở cho cô ấy.
Chấn động cực lớn khiến Lâm Ngọc Lam rơi vào hôn mê.
Còn tôi toàn thân đầy máu, cả người bị bỏng với diện tích lớn, thậm chí một vài mảnh xích sắt còn
găm vào cơ thể tôi.
Trên mặt đất bị nổ thành một cái hố to cùng những vết nứt dày đặc xung quanh, ánh lửa và năng
lượng theo đó biến mất.
Thấy Lâm Ngọc Lam không sao, cuối cùng tôi cũng yên tâm.
Tiên nữ Thanh Thủy nói: “Ta dùng tám mươi phần trăm năng lượng để bảo vệ cho Lâm Ngọc Lam,
còn ngươi thì thể chất đặc biệt, nên chủ yếu là bảo vệ cho Lâm Ngọc Lam”.
“Vết thương của ngươi rất nặng. Linh khí bị nổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751974/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.