Bà ta bắt đầu lục tung tủ quần áo lên, dọn đồ cho Lý Tuyết Diễm, tôi nói: “Không cần lấy quần áo
với đồ dùng cá nhân đâu, chỉ cần những thứ quan trọng thôi, như là đồ dùng học tập hay giấy tờ tuỳ
thân...”
Mấy phút sau, bà ta nhét tất cả mọi thứ vào một cái vali rách, tôi kiểm tra lại giấy tờ không thấy có
vấn đề gì.
Tôi kéo vali, quay người bỏ đi.
“Ông chủ, đi thong thả nha...”
Bà ta không đi theo tôi ra ngoài, không hề quan tâm đến con gái một chút nào!
Tôi bước xuống tầng thì nghe được tiếng cười sung sướng tột cùng của bà ta.
Trong lòng tôi cực kỳ phẫn nộ, tại sao loại người này vẫn sống được đến bây giờ chứ!
Sao không chết đi cho rồi!
Loại người này chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!
Lúc tôi ra thì không thấy Trần Kế Tần và Lý Tuyết Diễm ở trong xe.
Chắc chắn Lý Tuyết Diễm đã phải chịu cú sốc rất lớn. Lúc nãy do quá đau khổ nên cô bé đã lao ra
ngoài, Trần Kế Tần phải đuổi theo sau.
Tiên nữ Thanh Thuỷ nói: “Đợi ở đây đi, Trần Kế Tần và Lý Tuyết Diễm ở ngõ bên cạnh. Gặp phải
chuyện thế này, cứ để cô ta khóc một trận là xong”.
“Với Lý Tuyết Diễm thì đây là sự giải thoát, cũng là cơ hội để làm lại cuộc đời”.
“Nhưng mà... Sau khi mụ đàn bà kia tiêu hết hai trăm nghìn tệ, kiểu gì cũng sẽ tìm Lý Tuyết Diễm
gây chuyện”.
Đưa con người ta đi, ngăn cấm bố mẹ liên lạc với con cái, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751884/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.