Trương Lệ chửi to một câu, không thèm để ý đến tôi mà nhanh chóng lên xe và khởi động.
Thấy Trương Lệ sắp đóng cửa xe, tôi lập tức lao đến nắm chặt lấy mép cửa xe, kéo thật mạnh và vội vàng nói: “Trương Lệ, em nghe anh giải thích”.
“Đây là món quà anh tặng em”.
Tôi không giỏi dỗ dành con gái, lúc này mua quà dỗ con gái có lẽ sẽ không tác dụng lớn hoặc thậm chí chẳng có tác dụng gì, nhưng tôi bắt buộc phải mua.
Tôi có quan hệ với mấy người phụ nữ, giờ nghĩ lại mình chưa từng tặng thứ gì cho phụ nữ cả.
“Tôi không nghe, tôi không nghe, anh tránh ra đi!”, Trương Lệ muốn đóng cửa xe, tôi bất chấp kéo chặt xe không cho Trương Lệ đóng lại.
“Trương Sơn Thành, tôi không muốn nhìn thấy anh! Anh mau biến khỏi tầm mắt của tôi!”, Trương Lệ trừng mắt nhìn tôi, khuôn mặt tràn đầy tức giận, hai mắt chứa đầy tia căm ghét.
“Anh đừng làm phiền tôi nữa, tôi không muốn quà của anh!”
“Từ giờ trở đi, tôi và anh chẳng còn liên quan đến nhau nữa!”
“Tôi muốn chia tay với anh!”
“Anh tránh ra!”
Tôi đã làm tổn thương trái tim của Trương Lệ, tôi ở trước mặt cô ấy nắm tay và tuyên bố sắp đính hôn với người phụ nữ khác.
Bất kỳ người phụ nữ nào nhìn thấy bạn trai mình làm chuyện như vậy trước mặt mình cũng đều không thể chịu đựng được.
Ánh mắt Trương Lệ tràn đầy đau khổ và tuyệt vọng, trong lòng cô ấy luôn chửi tôi là gã đàn ông xấu xa......
Thấy cuộc cãi vã của chúng tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751860/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.