“Chị cứ uống thuốc theo đơn của tôi, khoảng nửa tháng sau khi thuốc có hiệu quả, bệnh của chị sẽ khỏi. Chốc nữa, tôi sẽ kê thêm mấy thang thuốc bắc, đông tây kết hợp sẽ nhanh khỏi hơn”.
Ông trưởng thôn lắc đầu thở dài, gương mặt Lâm Ngọc Lam tràn đầy vẻ thất vọng và lo lắng.
Xem ra toàn bộ những người có mặt tại đây đều chắc chắn rằng tôi sẽ thua, đến cả Lâm Ngọc Lam cũng không tin chuẩn đoán của tôi.
“Vậy sao?”, tôi cười nói: “Ông trưởng thôn, ông công bố đáp án của tôi đi”.
Ông trưởng thôn mở tờ giấy ra, gương mặt ông ta ánh lên vẻ kinh ngạc, thậm chí còn có chút cứng ngắc.
Đám người Trương Vân Sơn tiến tới vây xung quanh ông ta, khi nhìn thấy bốn chữ viết ngay ngắn trên tờ giấy, họ rất bất ngờ nhưng sau đó lại khinh thường ra mặt.
“Ha ha......”, Trương Tử Đào cười không ngậm được mồm: “Có khối u á?”
“Thế là bị u xơ tử cung à?”
“Ha ha......”
Trương Vân Sơn còn cười khinh thường tôi, người dân trong thôn đều cho là tôi bị điên.
Trương Vân Sơn nói: “Hiện tại ông trưởng thôn đã đưa ra kết quả chuẩn đoán của tôi và Trương Sơn Thành, mọi người biết ai là lang băm rồi đấy!”
“Lâm Ngọc Lam chỉ bị cảm thông thường thôi, cậu lại chuẩn đoán cô ta bị u xơ tử cung?”
“Không có thiết bị y tế, cậu tưởng là bệnh u xơ tử cung dễ phát hiện lắm hay sao?”
“Toàn nói nhăng nói cuội thôi!”
Trương Tử Đào vô cùng phấn khích nói: “Trương Sơn Thành, nhanh nào, chúng ta đi thôi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/1751696/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.