🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi quay đầu nhìn thấy Lâm Ngọc Lam đang hoảng sợ, kinh hoàng chạy tới, theo sát phía sau là Trần Kế Văn và mấy tên côn đồ mà bình thường vẫn hùa theo một đám với anh ta.

“Mẹ kiếp, đứng lại cho tao! Ông đây đã đợi chúng mày cả một ngày rồi đấy!”, Trần Kế Tần chửi rửa.

Tôi quay người định bỏ chạy theo bản năng nhưng thấy Lâm Ngọc Lam sắp bị Trần Kế Tần đuổi kịp thì tôi không thể bỏ rơi cô ta được.

Đợi khi Lâm Ngọc Lam chạy tới trước mặt, tôi tiện tay nhặt mấy hòn đá bên đường chắn ngay giữa đường, chặn trước mặt đám người Trần Kế Tần và nói với Lâm Ngọc Lam: “Chị mau đi đi, để tôi chặn bọn họ.”

“Cậu cũng chạy đi”, Lâm Ngọc Lam cuống cuồng kêu lên.

“Không cần đâu. Chị mau đi!”

Tôi biết, với tốc độ của Lâm Ngọc Lam thì chắc chắn không thể chạy nổi. Chỉ khi tôi chặn đám người Trần Kế Tần thì mới có thể giành được ít thời gian cho Lâm Ngọc Lam bỏ chạy.

Không ngờ Lâm Ngọc Lam không chạy, cũng nhặt mấy hòn đá lên.

“Mẹ kiếp, cuối cùng mày cũng xuất hiện”, Trần Kế Tần dừng lại, chỉ vào mặt tôi chửi bới: “Hôm nay ông đây không xử được mày thì ông không mang họ Trần!”

Tôi vô cùng sợ hãi nhưng vẫn cứng đầu nói: “Anh có giỏi thì xông lên đây, tha cho Lâm Ngọc Lam”.

“Ha ha, tha cho cô ta? Mẹ kiếp đừng có mơ! Hôm nay cả hai đứa chúng mày đừng nghĩ đến chuyện bỏ chạy!”

“Được thôi, cùng lắm cá chết thì lưới rách!”, tôi giơ hòn đá trong tay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/160625/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.