Hai chân khẽ run, Lâm Ngọc Lam tức giận hỏi: “Cậu…Sao cậu vẫn chưa hút vậy?”
“Tôi hút, hút đây!”, tôi nặn xung quanh vết thương, từng giọt máu đen chảy ra, tôi hít một hơi thật sâu, dùng miệng hút chỗ vết thương.
Máu độc nơi vết thương vào miệng vừa đắng vừa tanh, tôi buồn nôn, vội vàng nhổ ra.
Nhìn đống máu đen khiến người ta buồn nôn kia, tôi thật sự không muốn hút nữa, nhưng khi nhìn thấy người đẹp đang nằm trước mặt thì tôi lại hạ quyết tâm, thầm nghĩ là nam tử hán, sao tôi có thể thấy chết mà không cứu cho được?
Ý nghĩ này khiến máu độc vừa tanh vừa thối còn dư lại trong miệng tôi cũng trở nên ngọt ngào, tôi nhanh chóng nằm lên người Lâm Ngọc Lam, hút một hơi mười mấy lần lên vết thương của cô ta, nhổ ra đất toàn máu đen, cuối cùng máu đen biến thành máu đỏ, tôi vẫn chưa hài lòng, cho tới khi nghe thấy Lâm Ngọc Lam rên rỉ đau đớn, tôi mới dừng lại, cảm giác lưỡi tê dại, chóng mặt hoa mắt.
Ngồi dưới đất nghỉ ngơi một lúc, tôi thầm nghĩ, mặc dù máu đen đã được hút ra, nhưng trong cơ thể cô gái này vẫn còn tàn dư của chất độc, phải dùng thuốc trừ bỏ cho sạch. Nghĩ vậy, tôi gắng gượng đứng dậy, tìm kiếm xung quanh một hồi mới tìm thấy mấy cây hoa Thất Diệp. Tôi vui mừng khôn xiết, vội vàng giã nát, nhẹ nhàng đắp lên vết thương của Lâm Ngọc Lam.
Do Lâm Ngọc Lam nằm dưới đất, không kéo quần lên được, tôi đành phải ôm người dậy, kéo quần lên cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thay-khai-quang/160622/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.