Edit: Bàn
118.
Tôi gọi điện thoại cho ba tôi ở văn phòng, còn chưa mở miệng ra nói, đã nghe thấy ba tôi bảo là đang phơi nắng ở Hawaii nên không có cách nào đến nghe lời dạy bảo của giáo viên đâu, bảo tôi tự viết bản kiểm điểm mấy ngàn chữ thừa nhận sai lầm là được rồi.
Tôi nói: "Ba, lần này không phải là mời phụ huynh."
Ba tôi nói: "Chẳng lẽ con bị bắt thôi học?"
Đầu bên kia truyền đến tiếng mẹ kế gọi ổng.
Tôi nói: "Con được bầu làm phần tử tích cực trong học tập, thứ 2 sẽ lên sân khấu phát biểu dưới cờ."
Ba tôi im lặng một hồi, nói: "Thật à?"
"Không tin thì ngài đi hỏi anh con đi." Tôi nói, "Ngài đi rồi con học tập khắc khổ ghê gớm, huyền lương thứ cốt [1], quên ăn quên ngủ!"
[1]: Thành ngữ ở bển nói về việc học hành chăm chỉ, lấy từ điển cố Tôn Kính treo tóc lên xà nhà và Tôn Tần dùng dùi đâm vào đùi để tránh ngủ gật.
Giọng ba tôi cũng khá vui mừng, nói: "Giỏi lắm, vậy đợi lát nữa bảo anh con dẫn con đi làm cái thẻ tín dụng, ba ở bên này gửi tiền cho."
"Con có đòi tiền đâu." Tôi mài mài đế giày trên mặt đất, nhìn cây cối dần tàn lụi ngoài cửa sổ, thấp giọng nói, "Ba, nói với con cái khác đi."
Ba tôi nói: "Chờ mấy tháng nữa đưa đặc sản về cho con nhé."
119.
Tình phụ tử giữa tôi và ba tôi hoàn toàn được duy trì bằng tiền.
Chủ nghĩa tư bản vô tình!
Lúc ngồi xếp bằng trên giường Từ Dập, tôi vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-thang-em-ke-doc-ac-cua-nhan-vat-chinh/380102/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.