Ngoài cửa sổ ánh nắng chói chang, hoa thơm chim hót.
Đế Tân nằm trên giường tỉnh dậy, lười nhác mà duỗi lưng một cái, đứng dậy mở máy tính ra, sau đó đi vào phòng vệ sinh đánh răng rửa mặt, chuẩn bị xong lại xuống lầu tiếp tục xào mạt chược.
Đối mặt với tấm gương phản chiếu, bên trong là một cô gái còn đang mơ màng buồn ngủ, khuôn mặt tinh xảo, mặc áo ngủ bằng tơ tằm quyến rũ màu đen.
Ừm, rất tốt rất hoàn mỹ, chỉ là.. Khóe mắt có một cục ghèn!
Đế Tân đương nhiên không thể chịu được mỹ mạo của mình lại bị một cục ghèn làm bẩn, vội vàng vặn vòi nước chuẩn bị rửa mặt.
Ô? Sao lại không có nước?
Lại vặn một vòi khác, vẫn không có nước.
Cô vỗ mạnh vào vòi nước, "bốp!" Vòi bị vỡ.
Đế Tân đen mặt, quay người trở về phòng, chuẩn bị gọi điện cho chủ nhà Phạm Tiểu Mễ để hỏi thăm một chút, vừa cầm điện thoại lên còn chưa kịp nhấn số gọi, đã nghe một tiếng hét lớn vang lên truyền khắp cả tòa chung cư, Đế Tân giật thót cả người, tay cầm điện thoại run lên, điện thoại rơi xuống đất, nát rồi.
"Bà chủ nhà, sao lại không có nước!"
Như tiếng than khóc từ địa ngục, tai của Đế Tân bị chấn động tới mức đau nhức khiến cô phải liều mạng xoa xoa tai. Đế Tân nổi giận đùng đùng mở cửa lao ra ngoài.
"Ai vậy, mới sáng sớm mà la to như vậy, không muốn cho người khác ngủ sao!"
Chủ nhân của giọng nói không phải Đế Tân, cô còn chưa kịp nói gì đâu, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-tru-vuong/1125752/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.