“Trương Dương, đi thôi!” Vương Uyển Nhu đồng cảm đi tới, kéo tôi nói: “Rất nhiều chuyện đã không phải chuyện mà những người như chúng ta có thể quản!”
Tôi liếc nhìn Vương Uyển Nhu sắc mặt cũng có chút trầm xuống, không biết trong ngày tôi và Trường Sinh đi Thần thôn, Hoài Hóa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thậm chí ngay cả Vương Uyển Nhu cũng bắt đầu tiêu cực.
“Nhà họ Nguyên xảy ra chuyện rồi!” Ngụy Yến đi tới chọc chọc tôi, liếc mắt về phía tôi rồi nhìn xe của tổng giám đốc Đinh: “Xác của Nguyên Phó tìm được trong bệnh viện, nhưng nghe nói là dáng vẻ lúc còn trẻ, tuy nhiên Nguyên Thần Tịch đã xác nhận là ông ta không sai.
“Nguyên Phó?” Trong đầu tôi lập tức hiện lên một cụ già ngay cả bóng lưng cũng còng xuống, hơn nữa còn là cụ già có rất nhiều mưu kế.
Mấy ngày trước, mỗi một tế bào trong đầu tôi đều nhớ rõ ràng người này năm đó dưới hồ nhà họ Nguyên đã bị Tiếu Mỹ Lan hút đến mức chỉ còn lại một đống xương khô. Nhưng mấy hôm trước Nguyên Thần Tịch còn nói với chúng tôi anh ta nghi ngờ Nguyên Phó giả chết, có thể hiện tại người âm thầm thao túng chuyện của nhà họ Nguyên chính là Nguyên Phó. Nhưng bây giờ, Ngụy Yến lại nói cho tôi biết Nguyên Phó đã chết, xác vẫn còn trong bệnh viện, hơn nữa còn là dáng vẻ lúc còn trẻ!
Sự thay đổi bất ngờ không phải là việc mà trái tim nhỏ bé như tôi có thể chịu đựng được!
Trong lòng mơ hồ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/3545064/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.