Con quái vật đầu rắn thân người vừa nói xong câu nói không đầu không đuôi xong, sau khi đuôi rắn của nó quấn lấy bắp chân tôi thì lao về phía tôi.
Mà hai chân của tôi vẫn đang cảm thấy ngứa ngáy, chưa kịp tỉnh táo lại, mắt thấy đầu rắn chuẩn bị vọt qua đây, toàn thân tôi giật mình, cơ thể mạnh mẽ nhào tới phía trước.
“Cẩn thận!”
Một bàn tay mảnh khảnh giữ tôi lại, chỉ thấy đó là một người phụ nữ xinh đẹp mặc đồng phục đang cười với tôi.
Trường Sinh ở bên cạnh lập tức đỡ lấy tôi, sau đó mỉm cười gật đầu với người tiếp viên hàng không kia, rồi qua sang nháy mắt với tôi và lắc đầu, ra hiệu tôi không nên nói chuyện trên máy bay.
Trong lòng tôi trĩu nặng, đồ vật trong tay càng lúc càng nặng, bây giờ con quái vật đầu rắn kia khăng khăng bảo ả ta là Trương Dương, đây là định góp vui hay sao?
Tuy nhiên khi nhìn thấy cô ta, tôi không còn chịu đựng không buồn ngủ nữa, dù sao cũng là chuyến bay buổi tối, chỉ đơn giản là thoải mái ngủ một giấc.
Giấc ngủ này rất thoải mái, chỉ là xương cốt toàn thân ngứa đến không chịu được, tôi cứ cảm thấy có vật nhỏ gì đó đang bò chậm rãi trên cơ thể mình. Tuy nhiên đây cũng chỉ là cảm giác ngứa ngáy nhẹ nhàng thoáng qua.
Lúc xuống máy bay, tôi cảm thấy cả cơ thể đều sống lại, còn Trường Sinh thì ngược lại, tinh thần của anh không được tốt như trước.
Tôi kể lại chuyện trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/3545061/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.