A Hồng dang rộng đôi cánh lao ra ngoài, cô nàng mập phát điên cả rồi, trực tiếp đánh về phía bên cạnh Nguyên Thần Tịch.
Tôi lập tức lấy lại tinh thần, kéo Âm Long ném về phía Nguyên Thần Tịch, may mắn vừa rồi vẫn không buông tay, nếu không nó cũng chạy xuống, vậy tôi còn có thể đi đâu tìm thứ gì đó có thể đối phó với đồ vật của Nguyên Thần Tịch.
“Xì!” Âm Long bị ném, vảy sau gáy của nó duỗi ra giữa không trung xoay người muốn lao xuống phía kia phóng đi, tôi vội quát lớn nó một tiếng, đôi mắt nhỏ liếc nhìn tôi chằm chằm, há to miệng lao về phía Nguyên Thần Tịch.
“Trương Dương!” Ngụy Yến lập tức xuất chiến, chân nhảy đến bên cạnh hô to.
Cô nàng mập muốn sử dụng lợi thế cơ thể mình để đối phó với Nguyên Thần Tịch, nhưng đối thủ ở đâu, Nguyên Thần Tịch đứng tại chỗ bất động, trong nháy mắt vô số cành liễu mọc ra từ phía sau lưng, đánh về phía trái phải cô nàng mập, ngay cả việc đến gần cũng không được.
Tôi liếc nhìn bà lão đang cười ở bên kia đường, nhìn lại đã thấy cành liễu của Nguyên Thần Tịch trên người Âm Long, nghiến răng, theo khe nước trượt xuống đi vòng quanh.
Chỉ là Lệ Cổ thôi mà đúng không? Con mẹ nó tôi không sợ độc, dựa vào giọt nhựa thông có linh lực từ cây thông ngàn năm tuổi, tôi dùng tay lấy lại!
Vách khe núi đã nhiều năm bị nước gột rửa thập phần bóng loáng, sau khi tôi trượt xuống, từ trong ba lô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/3544827/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.