“Nhanh!” Viên Sĩ Bình vội vàng móc một viên trân châu trong ngực ra nhét vào trong miệng tôi, rồi nói với tôi: “Khổn Tiên thằng của nhà cô được làm từ Khổn Tiên thảo trăm năm, bong bóng nước sẽ giúp Khổn Tiên thằng không bị làm sao lại còn tránh âm, buộc chúng ta lại với nhau đi.”
Tị Thủy châu của Đạo gia à? Không ngờ rằng trên người tên này lại còn giấu không ít thứ tốt như thế.
Móc Khổn Tiên thằng trong ba lô rồi nhanh nhẹn buộc lên eo cả hai người, tôi đạp chân nhảy thẳng vào trong nước.
Vừa vào nước là tôi vươn tay đạp chân khắp bốn phía, lại phát hiện ra tứ chi có thể giang rộng ra thoải mái, không gian dưới này rộng rãi hơn bên trên rất nhiều.
Âm Long thích ý như gì ấy, nó nhanh chóng trườn ra khỏi eo tôi, bơi lượn lờ quanh tôi.
Viên Sĩ Bình nhảy xuống sau, kéo kéo Khổn Tiên thằng, bơi về phía tôi, một tay cầm đèn pin lặn sâu xuống bên dưới.
May mà vào hè sư phụ thường hay dẫn tới tới sông Vũ Thủy để bơi lội, không thì tôi không biết cách lặn xuống mất.
Nhưng vừa lặn xuống dưới thì một dòng nước lại xông mạnh lên, đẩy cả người Viên Sĩ Bình lên trên, tôi bị anh ta đụng vào suýt chút nữa tắt thở, Tị Thủy châu trong miệng cũng suýt nữa không ngậm được nổi.
Tôi vội vàng kéo chặt Viên Sĩ Bình lại dùng sức bám chắc lấy vách đá bên cạnh, nhìn anh ta chỉ chỉ xuống bên dưới.
Nhưng anh ta kéo Khổn Tiên thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nu-quan-tai/2925317/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.