*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi mua căn hộ một sảnh một phòng, khu nhà cũ sáu lầu không có thang máy nhưng không sao cả vì tôi ở tầng trệt. Mặt tiền có một khoảng sân dùng làm hoa viên thuộc căn hộ của tôi.
Hoa viên này không lớn, hai đại thụ chiếm gần hết không gian. Khi xưa tôi đi xem phòng, tôi đã thích khu vườn nhỏ này nhưng lúc ấy nền lổm chổm xi-măng xấu xí. Khi tôi dọn vào ở, tôi tự bỏ tiền dỡ xi-măng rồi trồng nhiều loại hoa cỏ, qua năm năm nơi này hóa thành bức tranh xinh đẹp và là nơi dã ngoại lý tưởng.
Bởi vì tôi chuyên vẽ phong cảnh nên có vườn hoa ở trước mắt lấy cảm hứng không cần chạy ra ngoài kiếm mẫu. Sau cơn mưa hoa bừng nở xán lạn, tôi mang giá tranh ra ngoài vườn. Tôi chỉ cần chút tư liệu cảnh thật thôi nên dùng bút máy phác họa vài nét là được, không cần mặc “đồng phục lao động”.
Mưa tạnh nắng sáng gió nhẹ nhàng thổi, hoa viên thơm ngát. Woa~, thời tiết thiệt là đẹp à nha, không nóng không lạnh không gió rét, tâm tình tôi đặc biệt vui vẻ.
“Chú Diệp, tụi cháu hái vài đóa hoa được không?” Tụi nhỏ hàng xóm thấy tôi đứng trong hoa viên, chạy tới hỏi.
Khu vườn này tôi trồng nhiều màu hoa khác nhau, nay mùa hoa nở rực tươi xinh nhất. Nếu như bình thường tôi đi vắng hoặc đang ở trong nhà vẽ tranh, tụi nó sẽ bứng hoa không xin phép, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nhuoc-cong-vay-thi-sao/199405/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.