Thủ lĩnh báo tin thắng trận khiến sĩ khí của tộc sói tăng cao, Salou ra lệnh các bầy sói cảnh giới hết tất cả các lối vào mà tộc bán thú nhân có thể xâm nhập vào khu rừng.
Lâm Kỳ ngắm ngắm Trưởng lão dường như không có việc gì mà chiếm lấy hồ nước, lại nhìn nhìn Kell vừa mới ăn chực xong còn chưa chịu đi mà ghé vào một bên ngủ gà ngủ gật, cuối cùng đem ánh mắt ai oán chĩa về phía Salou đang thu dọn củi lửa và cọ rửa nồi.
Cậu lúc này vô cùng khẩn cấp hy vọng rằng bán thú nhân có thể đánh qua đây sớm một chút, chết sớm đầu thai sớm thôi, cho ông chủ cho thuê nhà tiện nghi là cậu đây cũng có thể từ chức sớm một chút.
Salou cảm nhận được ánh mắt bắn vào lưng, quay đầu lại nhìn liền thấy Lâm Kỳ chớp đôi mắt to vẻ mặt khát vọng mà nhìn mình, vì thế bỏ xuống chuyện đang làm đi qua hôn lên mặt cậu một cái. Lâm Kỳ lúng túng vội vàng nhìn qua mấy người khác, vừa vặn nhìn thấy Kell thu ánh mắt lại cùng với đôi mắt đang nhìn cậu trêu tức của Trưởng lão.
— nhìn, nhìn cái gì mà nhìn! Chớp mù mắt chó của mấy người giờ!
Xa xa đột nhiên truyền đến một tiếng sói tru, đó là tín hiệu của tộc bán thú nhân xâm lược lần hai, Lâm Kỳ lập tức nhảy cẩng lên: “Thật tốt quá đi!”
Mọi người ở đây đều quay lại nhìn.
“E hèm!” Tay phải Lâm Kỳ nắm lại đặt ở bên miệng xấu hổ hèm hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-nguoi-dung-dan/3032090/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.