Vừa về đến nơi, sau khi đưa Huyền My vào trong.Nghe thấy tiếng nói chuyện, cô tiến lại gần gian phòng viện trưởng, áp sát một bên mặt vào cửa. Cuộc đối thoại giữa viện trưởng và bà chủ Kim – người cho thuê trại Diệp Lan, vốn không giấu được Hảo An. Còn 2 tuần nửa là tới hạn đóng tiền. Nếu không trả đúng hạn, mảnh đất này sẽ được bán cho giám đốc Ngô. Cuộc đối thoại rất nhanh đã xong. Bà chủ Kim bước ra, theo sau chính là viện trưởng. Biết không tài nào qua mắt được cô, viện trưởng thở nhẹ, thần sắc đã trở nên không tốt:
- Chồng ta lấy tiền chạy trốn rồi, hiện tại chúng ta hoàn toàn không có khả năng chi trả.- Bà Diệp bối rối, giọng nói đã run hẳn lên,toàn thân mềm nhũn ra.
- Ông ta đi thì chính là thoát nợ, nhưng tại sao lấy cả tiền đi mà cô lại không nói?- Sắc mặt Hảo An tái nhợt đi, gần như mất bình tĩnh, quát lớn.
Nếu mất đi chỗ này, cô cũng sẽ không chốn dung thân, đừng nói chi tới tụi trẻ, bọn chúng còn quá nhỏ để tự kiếm sống cho bản thân mình. Cô lúng túng, 2 tuần kiếm được 600 triệu. Đó là điều không thể. Trong cái khó ló cái khôn, Hảo An vừa suy nghĩ đến vị giám đốc Ngô kia.
Khách sạn Đông Dương, một trong những khách sạn lớn nhất nước được tính theo thời điểm hiện tại. Với câu trúc nguy nga đồ sộ hệt như cung điện xen kẻ với phong cách Châu Âu, là nơi thu hút được nhiều khách du lịch nhất nước. Sau khi gặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-em-gai-tong-tai-his-sister/1964400/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.