Buổi tối đó, sau khi nhận cuộc điện thoại, Dương Thiên Hàn kêu bà Thẩm sắp sẵn cho cô 1 cái phòng để ngủ, dặn kĩ đóng tất cả rèm cửa lại, tuyệt đối không để cô nhìn thấy hoa hồng. Bà Thẩm tuy không hiểu lắm nhưng vẫn răm rắp làm theo.
Hảo An rất thích căn phòng với tông màu trắng kết hợp với màu xanh trời này, nhìn rất tươi tắn. Một căn phòng có đầy tủ tiện nghi: một cái máy điều hòa chạy rất êm, giường ngủ với gra trải nệm sạch sẽ, vẫn còn lưu đâu đó một mùi hương nhè nhẹ. Cô vốn là một người dễ ngủ. Chỉ việc nằm xuống, vẫn chưa đầy 5 phút đã đi sâu vào giấc ngủ. Dương Thiên Hàn sau khi thấy cô ngủ, yên tâm ra ngoài làm việc.
6 giờ 30 sáng.
Ánh sáng từ bên ngoài xen vào màng cửa, vốn không đủ để đánh thức cô. Không khí vào lúc sáng thoáng đãng, hơi lạnh từ những giọt sương còn đọng lại đâu đó trên những cành cây, phiến đá tạo cho ta một cảm giác se se lạnh. Với một buổi sáng đẹp như vậy, việc nằm cuộn mình trong trăn thì tốt không còn gì bằng.
Nhưng sự yên lặng của buổi ban mai kia không được bao lâu thì:
- Reng…………Reng………….Reng……..- Tiếng chuông báo thức cô đặt sẵn từ tối qua vang lên với âm lượng to hết cỡ. Cô nhăn mặt.
Nhưng rồi âm thanh chói tai ấy được cô nhanh chóng tắt đi. Hảo An hài lòng mỉm cười, đôi mày giãn ra, tiếp tục đi vào giấc ngủ.
- Reng…………Reng……………..Reng..- Nó không tha cô, tiếp tục réo.
Hảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-em-gai-tong-tai-his-sister/1964396/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.