Hảo An toàn thân mỏi ê ẩm, duỗi người ra một cái lại phát hiện ra mình đang nằm trên giường. Lạ thật không phải lúc nãy cô đi đến cửa rồi sao? Thế nào bây giờ lại nằm lỳ ngay trên giường? Vừa lấy hai tay xoa xoa huyệt thái dương lại phát hiện cái bụng bắt đầu đánh trống.
- Ây da……….. ôi cái bụng tôi. – Cô ôm bụng, nhăn mặt đến phát tội.
- Lại thế nào nữa vậy? Đưa tôi xem.
Dương Thiên Hàn từ phía lan can đi vào trong. Anh hơi nghiêng mặt xuống, nhíu mày nhìn cô. Tay anh bất chợt nắm lấy cánh tay nhỏ nhắn đang ôm bụng kia gỡ ra, chạm nhẹ vào vùng bụng.
Hảo An trợn tròn mắt khó hiểu. Dương Thiên Hàn ở đây từ khi nào vậy? Là do anh bế cô lên giường?
Gương mặt anh có phần hơi khó chịu, giọng trầm trầm hỏi:
- Đau ở đâu?
Hảo An hậm hực không muốn nói chuyện với anh:
- Không cần anh lo.
Dương Thiên Hàn sầm mặt:
- Trước khi tôi nổi điên thì tốt nhất em nên ngoan ngoãn nghe lời.
Hảo An ngước lên nhìn người đàn ông kia. Trái với khuôn mặt rất đỗi lạnh lùng kia chính là cặp mắt đăm chiêu đang xem xét cô một lượt. Rõ ràng là cảnh cáo, nhưng không hiểu sao giọng nói kia có chút nhẹ nhàng hẳn vậy? Là do cô ảo giác chăng?
Cô cũng không dại gì mà cứ gồng mình lên cãi với anh, chẳng khác gì rước họa vào thân, cô nhỏ giọng:
- Tôi đói.
- Cũng biết đói?
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-em-gai-tong-tai-his-sister/1964365/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.