Tiểu Liên thấy cô giận đỏ mặt thì không hỏi nữa. Anh im lặng lái thẳng xe về đến nhà.
Hảo An vừa chạy được về nhà lập tức chui vào phòng ngủ mở laptop. Nhà Dương Thiên Hàn đặc biệt không thiếu thứ này. Không laptop có ipad, không có ipad vẫn còn có hàng tá điện thoại.
Dương Thiên Hàn từ từ đi theo sau, vừa vào đã thấy cô ngồi một đống trên bàn.
- Em làm gì vậy?
Hảo An hai mắt chăm chú nhìn trên màn hình:
- Kiếm đất.
Dương Thiên Hàn nhíu mày, cô hà cớ gì phải cực khổ như vậy. Thật ra vẫn còn cách dễ dàng hơn, chính là cô nhờ vả anh một tiếng, chỉ cần anh ra mặt, tên giám đốc Ngô còn dám gây khó dễ sao?
Không ngờ rằng cô thà mượn tiền anh đi kiếm chỗ đất mới, còn hơn là phải hạ giọng xin xỏ anh.
Cô ngước lên nhìn Dương Thiên Hàn.
Vừa hay anh nhìn thấy cả khuôn mặt cô.
Anh lập tức nhíu mày khó chịu. Bước nhanh đứng gần lại cô, nâng gương mặt kia lên:
- Mặt em bị cái gì đây.
Hảo An chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn anh vài giây. Lấy tay sờ khắp mặt mình một lát. Thấy hơi rát rát ở gò má mới nhớ ra khi nãy bị dao quẹt phải. Cô nói:
- À cái này là khi nãy lúc đánh nhau.
- Đánh nhau?
Ánh mắt Hảo An cực kì đơn giản, chỉ chăm chăm nhìn anh rồi gật đầu.
- Có đau không?
Dương Thiên Hàn lấy tay sờ nhẹ vết xước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-em-gai-tong-tai-his-sister/1964335/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.