Sáng hôm sau.
Lúc Trịnh Giai Nguyệt thức dậy, bên cạnh đã không còn ai. Khóe miệng cô cong lên, trong mắt ánh lên ý cười hạnh phúc. Cô đứng dậy rửa mặt rồi đi vào phòng bếp.
Vì để cho cô tiện đi lại, Quý Dương mua cho cô căn hộ này rất gần trường học, chỉ cần đi xe năm phút là tới.
Chàng trai mặc đồ ngủ đứng trong bếp, tay cầm xẻng rán trứng. Trông anh vô cùng nghiêm túc và tập trung, động tác điêu luyện, đẹp mắt và vững vàng. Dù có nhìn ngắm bao nhiêu lần thì Trịnh Giai Nguyệt vẫn luôn bị hấp dẫn.
Cô bước tới, vươn tay ôm lấy thắt lưng gầy gò của anh rồi áp mặt vào lưng anh, giọng nói mềm mại: "A Dương..."
"Hử?" Quý Dương vặn nhỏ lửa, gắp trứng bỏ vào chén, nâng cao âm cuối, trong mắt mang theo ý cười cưng chiều: "Mau ăn sáng đi, kẻo bị muộn nữa bây giờ!"
Anh hơn cô ba tuổi, đã tốt nghiệp được ba năm.
"Vậy thì cũng là lỗi của anh." Cô buông tay ra, chu miệng, vừa thấy anh xoay người lại thì ngẩng đầu lên, mở miệng oán trách: "Là lỗi của anh, đều tại anh hết. Đều tại anh cứ làm đi làm lại, nếu không sao lại ngủ trễ vậy được."
"Là lỗi của anh." Quý Dương gật đầu, đôi môi mỏng khẽ cong lên: "Tại anh đã mặc em quấy rối."
Tâm trí Trịnh Giai Nguyệt lướt qua cảnh tượng đêm qua, gương mặt cô lập tức ửng hồng, đáy mắt lóe lên một chút xảo quyệt. Cô đột nhiên bước tới nhảy lên người anh, dùng hai tay hai chân ôm lấy anh. Cả người cô treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-dan-ong-tot/234683/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.