Khi Quý Dương mở mắt ra, thứ đầu tiên đập vào mắt anh là khuôn mặt trắng nõn của một cô gái; mày liễu mắt hạnh; sống mũi cao đẹp; đôi môi hồng hào; đôi mắt đen láy đầy vẻ thương tiếc. 
Lúc này, hai người đang ở trong chăn. Cô thân mật ôm lấy anh, dựa vào trong vòng tay anh; mái tóc lòa xòa trên trán lấm tấm mồ hôi; hai má ửng hồng. 
Tay anh nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo thon thả của cô, gương mặt hai người đối diện với nhau. 
Cô gái ngẩng đầu lên, giọng nói nhẹ nhàng tinh tế truyền đến: "A Dương, việc ở công ty bận rộn quá sao? Mọi chuyện đều giao cho anh xử lý hết à?" 
"Ừ!" Anh thuận miệng đáp lại, giọng nói trầm và khàn, rồi nhắm mắt lại, giả vờ như đang mệt mỏi để tránh lộ ra sơ hở. 
"Bọn họ lại bắt nạt anh." Lời nói của cô gái đầy vẻ bất mãn. Cô vươn cánh tay trắng nõn mảnh mai ôm lấy đầu anh, cúi người hôn "chụt" vào miệng anh, vào trán anh, bĩu môi nói: "A Dương, không thì đến công ty của cha em đi! Em không tin Quý Vĩ giỏi hơn anh. Bác đúng là bất công với anh quá!" 
Quý Dương trở mình cô lại, kéo chăn bông lên, ôm cô vào lòng, cúi đầu hôn lên vầng trán mịn màng của cô. Anh không muốn nói nhiều, cất giọng trầm thấp, nhẹ nhàng dỗ dành: "Muộn rồi, ngủ đi!" 
Cô gái cắn chặt môi dưới, sợ anh suy nghĩ nhiều, cuối cùng vẫn bị thuyết phục: "Đừng tức giận, em chỉ đang bất bình cho anh thôi. A Dương, anh rất xuất sắc, bác trai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-dan-ong-tot/234682/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.