Đi không nhanh không chậm băng qua các con phố tới nhà Mỹ Hương, tự dưng lông tơ trên người dựng ngược, cảm giác có cái gì nguy hiểm đang buông xuống, hình như không gian xung quanh đang có dao động mạnh. Tâm của chấn động này hình như là ở trên không trung cách đây chắc cũng hơn 100km trên không trung theo cảm ứng của tôi, đó là một tầng khí quyển khác rồi, khiến khí lưu trong người tôi phản ứng mạnh khá kịch liệt, băng khí thì chỉ hơi xao động nhưng mộc khí dường như sợ hãi cái gì đó. Phải mất tới 15 phút đứng im tận lực khống chế chân khí mới chịu ổn định, tôi thở phào một hơi rồi tiếp tục.
Cuối cùng cũng tới, tôi nhìn cánh cửa một lúc rồi cũng quyết định bấm chuông. Rồi từ trong nhà cũng có một cô trung niên bước ra mở cửa:
- Cậu tìm ai?
- Dạ! Cháu tìm Mỹ Hương ạ. - Dù sao cô này chắc cũng tầm tuổi má tôi rồi nên cũng lễ phép chút.
- Cậu là bạn trai của cô chủ à?
- Dạ! - Ngạc nhiên, chẳng lẽ chuyện này gấu kể khắp nơi?
- Cậu đợi một chút! - Nói xong bà cô này đi vào nhà, được một tí rồi ra:
- Cậu vô nhà ngồi uống nước một tí, cô chủ sẽ ra tiếp. - Đưa tay kiểu "mời vào".
Tôi cũng không có ý kiến gì, đi vào trong. Căn nhà khá rộng và bự, chắc cỡ cái biệt thự mini, vô tới phòng khách thì bà cô giúp việc bảo tôi cứ ngồi xuống chờ một lát bả đi pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-cuu-vi-ho-ly/2088208/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.