Phong vừa lên đã không ồn ào, chỉ dậm chân vài bước, tiến tới chỗ Chi, cầm tờ đơn Chi đang giữ trên tay quăng qua bên, cứ như vậy bình thản phủi phủi mông, leo lên ghế, gối đầu lên chân Uyển Chi.
Thư thái tận hưởng mùi hương từ Chi, hai lỗi mũi Phong cứ phập phồng.
"..."_Chi không đá tên ngốc ấy ra, mặc cho hắn làm gì thì làm, cô nhẹ tay vuốt mái tóc bạch kim vàng kia khỏi lù xù xõa che đi một phần mặt Phong.
"...nè, Uyển Chi"_Phong nhìn lên Chi, trả lời cô ấy là ánh mắt Chi hơi ánh lên.
"Huh?"
"Yêu em."
"Ngốc."_Chi xoa xoa tóc Phong, không biểu cảm, đùa giỡn_"Phong đó, có mà để dành cái dẻo miệng ấy cho tới lúc về kia đi"
"Haiz... "_Phong thở dài_"Đừng phũ phàng vậy chứ..."
"Vậy im một lúc xem? Chị ồn quá đó."
"Hừ."
Phong tỏ ra bất đắc dĩ, nhưng cũng ngoan ngoãn im lặng, cô nhìn Chi một lúc, mãi cũng hiểu hiểu ý Chi.
Sự im lặng, không phải là hoài niệm, mà là lặng lẽ cảm nhận nhau.
"Chị muốn... làm ở đâu?"
Sau một lúc Chi cũng mở miệng, nhưng câu nói lại gây cho Phong khó hiểu.
"Làm... cái gì cơ?"_Phong ngốc nghếch nhìn Chi, bộ dáng có chút bực mình im lặng lắc đầu xong liếc Phong một cái của Chi khiến cô ớn lạnh.
Mãi một lúc mới hiểu ra.
Lựa chọn nơi chốn để "trở về" nơi mình phải về, máy tính nào cũng xài được, dù ở công ty hay ở nhà Chi.
Ở nhà Chi,.. thêm một chữ vào là thêm xa lạ, không còn là căn nhà của cả hai nữa.
"Nghe giống như chọn chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-co-gai-trong-long-em/1086268/chuong-97.html