Uyển Chi.
......
Sáng hôm sau, tôi thức dậy trước cục cưng của mình .
Điều đầu tiên tôi làm, hơi ngốc, là tự ngắt má mình, rồi nhìn chị, nhìn khuôn mặt đang ngủ đó chảy nước miếng ướt một mảnh giường.
"..."
Tôi im lặng để chị ngủ, đưa tay khẽ vuốt lên khuôn mặt chị, tay tôi chạm mảnh da thịt mềm ấy, lúc nào cũng không thể tự chủ nhéo một cái.
"Ngoao..."
Bé mèo Mun dậy sớm hơn tôi, nó thình lình xuất hiện trên cửa sổ, nhảy vào, dùng cái đuôi đập đập vào tôi. Tuy không hiểu lắm, tôi cũng chỉ cười cười xoa đầu nó.
Nó nhìn tôi, rồi nhìn Phong, hơi cúi đầu ngửi ngửi chị ta rồi nó khịt mũi, cuối cùng bỏ qua dụi đầu vào tôi..
Người ta nói mèo có thể thấy được và cảm nhận được nhiều thứ, tôi nghĩ Mun hẳn cũng nhận ra ý đồ của tôi và Phong Phong.
Hoặc đó chỉ là tôi nghi hoặc, thấy mình càng ngày càng nghĩ lung tung, tôi lại vô thức cười chính mình.
"Ưm...."
Có vẻ tiếng cười và cái huých tay hơi bạo của tôi làm kinh động Phong. Chị ta ngáp dài, mở mắt, chớp chớp nhìn tôi. Nụ cười nhăn nhở của chị lúc nào cũng đi trước khi miệng mở lời nói.
"Uyển Chi, good morning ~"
"Morning, đồ lười biếng ~"_Tôi chọc chị, và kết quả là khuôn mặt ấy trở nên nhăn nhở hơn, cười ngoác cả miệng.
Phong đối với lời mắng của tôi, chị chẳng coi nó ra kí lô nào cả.
"Ouch..."_Phong định ngồi dậy, nhưng chị bỗng như bị điện giật nơi thắt lưng mà ngả nằm trở lại. Tôi cũng không phải ngốc, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-co-gai-trong-long-em/1086267/chuong-96.html