Không khí trong con oto đen sau khi lăn bánh xuất phát khỏi nhà Chi thì luôn trong trạng thái im lặng căng thẳng kéo dài. Làm cho cả người thích im lặng nhất như Chi lại cũng bực bội, ít nhất là vì, cô muốn hỏi xem mình sẽ bị đưa đến đâu.
Thực tế là Chi muốn ở nhà hơn ở cái chỗ này nhiều.
Nhưng con cái không cãi lời ba mẹ được.
".. chúng ta đang đi đâu đây?"_Uyển Chi bình thản ngồi trong xe, chống cằm nhìn ra cửa sổ, chán ngán hỏi không đầu không cuối.
"Ông chủ dặn chúng tôi đưa cô đến nơi."_tên tài xế chỉ hé lời đúng một lần, rồi im ngay, đây chính là phong cách của Lý Phong Thuần, cha cô. Không hổ danh là chủ nào tớ nấy.
"...."
Chi đến bực khi không có một câu trả lời cụ thể cho câu hỏi của cô.
Con oto đen đã đi được một chặng đường dài. Chi tuy ngoài mặt rất vô ưu nhưng trong lòng thấy rất lo, không biết người kia ở nhà có ổn không?
Trong xe, ngoài tài xế còn hai thân sĩ ngồi phía sau cũng vận đồ đen, họ được phái theo, phòng trường hợp Chi bỏ chạy mất hoặc đại loại như vậy. KHông hổ danh là ba của Chi, phòng xa hết sức.
Nhưng Chi chẳng có tâm trí đâu mà bỏ chạy, nữ hoàng băng sơn nhà chúng ta vẫn tỏ ra thản nhiên, nhưng trong bụng đã sớm đổ hết mồ hôi lạnh vì lo lắng, và nhân vật mà Chi nghĩ tới, còn ai khác.
.
"Đã khóa cửa rồi... khóa cửa rồi.... mong là cô ta không làm gì ...."_Chi bóp trán nghĩ ngợi, với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-co-gai-trong-long-em/1086175/chuong-4.html