Nguyên nhân xảy ra cái sự tình này - trung tâm của cơn bão chết cười dưới lầu, không nói ai cũng biết là Hải Phong.
Trước khi cái bình cùng cái xô rơi khoảng độ hai mươi phút.
"Đây là đâu ...?"_Phong khó khăn mở mắt, thuốc ngủ đã hết công dụng, lờ đờ uể oải,_"Ôi ..."_cô đạp chân ra một chút liền đau, hai cái chân của Phong, cùng cẳng tay, đều làm thành một cục như đòn bánh tét, ít nhất cũng chừa ra vài ngón tay ngón chân để dễ bề hoạt động. Phong lắc đầu, băng bó có tâm thế là cùng.
Mới sáng sớm, thực ra đáng lẽ hôm qua dậy đã sáng sớm rồi, chẳng biết sao tự nhiên lại ngủ mất để giờ phải dậy lại.
"Ưm..."
Phong lè lưỡi ra, cái vị ngòn ngọt chan chát của "viên kẹo" hôm qua còn trong lưỡi, tự nhiên câu thêm nụ cười thích chí, "vậy là người ta cũng cho mình ăn kẹo đó á, mà chắc tại mệt quá nên mình ngủ đi thôi"_chắc cô đang nghĩ như vậy,
Nghĩ đến hôm qua mới nhớ ra mình bị thương, căn phòng này buổi sáng cũng thật tối đi, nhưng Phong thấy thực nóng, lật chăn ra mới thấy mình mặc thêm lớp đồ. Khuôn mặt bỗng hóa ra xám xịt. Bộ đồ này ở đâu ra đây ???
Khó chịu, tay Phong bắt chéo, ôm hai gấu áo của cái áo phông kéo lên khỏi người, đang rất thuận lợi tuột áo ra khỏi cơ thể mình thì "Meooo rrghh..." cái tiếng chợt vang lên trong im lặng của cái phòng ngủ tĩnh mịch làm Phong hết cả hồn.
"Mèo?"_Cởi được áo ra thực khỏe, Phong vắt nó qua bên giường, thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-co-gai-trong-long-em/1086174/chuong-3.html