Năm năm, đã khiến cho một cô gái mới ra đời biến thànhmột người phụ nữ giỏi giang nơi thành thị.
Mấy năm qua, tôi vẫn bận rộn như một con quay, không ngừngquay, không có một giây phút nghỉ…
Tôi rất sợ phải ngừng lại, rất sợ sẽ rảnh rỗi, rất sợsẽ nhớ lại… .
Lại là ngày mười bốn tháng hai, khắp nơi nô nức mừng lễtình nhân.
Tôi co mình trong chiếc ghế gần cửa sổ, đắm mìnhtrong tiếng nhạc, nhấp rượu, bên ngoài, một đôi tình nhân ôm nhau đi ngang,vẻ mặt hạnh phúc đến mức làm người khác nhói đau.
Tôi nâng chén một mình, tao nhã cười, mừng tất cả nhữngngười yêu nhau trên đời.
Nửa giờ sau, chiếc ghế đối diện với tôi đã có ngườiđến ngồi.
“Cậu rảnh quá!” Bên kia nghiến răng rít lên, “Cậu muốnlàm bà cô già nhưng tôi còn muốn lấy chồng! Dám bảo tôi ăn lễ tình nhânvới cậu, lương tâm cậu chết rồi à? !”
Tôi cúi đầu cười, nhìn Đinh Đang đang giương vuốt, lạnhlẽo nói, “Chính cậu nói bồi thường cho tôi!”
“Tiểu thư, tôi không phải cậu, 1 phút như một giờ, giọngđiệu cậu cũng thật quá quắt! Ai giống cậu, thời gian rảnh không phảităng ca cũng học tiếng Pháp, tiếng Nga, tiếng Nhật… Tôi không có thời giancho cậu…” Đinh Đang tỏ vẻ khóc không ra nước mắt.
“Tự mình làm tăng giá trị tài sản có gì không tốt? Nếukhông phải vài năm nay tôi cố gắng như vậy, có thể đến được vị trí quản lísao?” Tôi nhíu mày.
“Tiểu thư, đống ngày nghỉ tồn của cậu dồn lại có thểdu lịch vòng quanh trái đất! Tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-la-bao-boi-cua-ai/2284041/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.