Mới nhắc mà đã tới rồi?
Gì chứ, không phải chỗ anh ở là khu vực an toàn à?
Lê Bạch Thành theo bản năng nhíu mày cúi đầu nhìn điện thoại trong tay, nguồn ô nhiễm có danh hiệu là "Bệnh Nhân" bị giới hạn ở khu E-78 cách chỗ anh ở vô số khu, làm thế nào cũng không thể gõ cửa nhà anh được. Lúc trước vì phong tỏa "Bệnh Nhân", Thành phố Trung Tâm Thứ Hai đã dọn sạch toàn bộ khu vực mà "Bệnh Nhân" hoạt động.
Chắc chắn là do anh suy nghĩ nhiều...
Lê Bạch Thành đang định tự an ủi mình, hệ thống trong đầu anh lại lập tức vô tình cắt ngang:
[Lừa người ta còn được, nhưng đừng lừa cả bản thân mình chứ. Dị năng tôi đây còn không muốn hát "Lạnh lẽo" với anh đâu (*),anh mau nghĩ cách thoát thân đi!]
(*) Hát lạnh lẽo = đi bán muối (từ ngữ mạng của TQ).
Lê Bạch Thành giật khóe miệng, rốt cuộc sao thứ đó lại xuất hiện ở nơi này?
[Anh còn nhớ tôi từng nói với anh về chủ nhiệm Lâm Tư Niệm của khoa Phòng chống ô nhiễm thuộc Sở nghiên cứu không? Anh ta mời Bà Cốt tính cho anh một quẻ, anh hiểu chưa? Vậy nên mấy ngày nay anh sẽ kiểu trong cái rủi có cái xui.]
Lê Bạch Thành:...?
"Cốc cốc cốc."
Ngoài cửa có tiếng đập cửa vang lên.
Lê Bạch Thành nhíu mày, cùng lúc đó, một tiếng nói lễ phép lại có vẻ hơi đáng thương truyền vào phòng: "Xin hỏi trong nhà có ai không?"
"Hình như tôi bị bệnh rồi, bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-the-nao-la-thien-tai-di-dong/3379910/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.