🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi mẹ chở Tiểu Nguyệt trên chiếc xe đạp lộc cộc về nhà cũng đã là nửa đêm. Ngoài trời đầu hè man mát, Tiểu Nguyệt thả lỏng người, hai tay vòng về phía trước ôm lấy eo mẹ, gác đầu lên lưng mẹ mình. Mẹ tiểu Nguyệt sợ cô mệt ngủ gật vội thả một tay ra nắm giữ chặt lấy bàn tay đang ôm bà của cô nhẹ giọng nhắc nhở: "Ôm chặt, sắp về đến nhà rồi, đừng ngủ gục."



Lúc hai mẹ con cô về đến nhà xung quanh khắp khu phố cũng đã đóng cửa tắt đèn. Chỉ còn le lói chút ánh sáng từ cánh cửa sắt quen thuộc. Nhóc em trai vẫn còn thức trông ngóng mẹ và chị gái của mình.



Khi em trai mở cửa thấy mẹ và Tiểu Nguyệt, nó nhảy nhào tới ôm chặt cô, thằng em đã sắp cao hơn cô rồi.



"Chị! Chị không sao chứ? Em cứ sợ hôm nay mẹ với chị không về nhà nữa cơ.." Giọng nó hơi nức nở, đã học cấp hai sao lại còn sợ canh nhà một mình chứ.



"Không sao. Chị mi là ai cơ chứ, xây sát chút xíu thôi.." Tiểu Nguyệt xì một tiếng, chê nó phiền, đẩy nó ra, rồi bày bộ dáng chị đại hất mặt ra vẻ không sao, nhưng chân lại cà nhắc nhảy lò cò đến bậc cầu thang mà ngồi nghiến răng. Chả biết thằng nhỏ đụng vào đầu gối cô lúc nào mà đau quá. Mẹ cô vỗ vỗ đầu thằng em hỏi han cơm nước đã ăn chưa, rồi bà vào bếp hâm cơm cho cô.



Nhóc em đã ăn rồi, nó ngồi bên Tiểu Nguyệt hết hỏi đông hỏi tây cứ như

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-tieu-nguyet/2656468/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Không Phải Tiểu Nguyệt
Chương 10: Bạn cùng lớp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.