Trời trưa đầu hè, ánh nắng gây gắt chiếu rọi vào thanh sắt ban công của ngôi nhà hướng Tây khiến nó đón nhận gần như toàn bộ sự nóng nảy của ánh mặt trời mà ánh lên lớp sáng bạc gay mắt. Ánh nắng ấy cứ không ngừng lan rộng như thú dữ xâm chiếm mở rộng địa bàn. Khóm trúc Nhật cao gầy khuất bên góc tường cũng không thoát khỏi tia nhìn tham lam của nắng, phiến lá xanh cũng ám một màu vàng chói mắt.
Một cơn gió nhẹ thổi qua làm khóm trúc Nhật vốn thẳng tắp bất đắc dĩ nghiêng mình rung rinh vài phiến lá.
Tiếng quạt treo tường ồ ồ trong phòng xen lẫn tiếng ma sát bên ngoài đường cái kia. Nhà mặt tiền luôn không tránh khỏi ồn ào nếu không được cách âm tốt.
Dưới lòng đường nắng gắt, chiếc xe hơi trắng bốn chỗ gọn gàng lịch lãm đang cua đầu xe tắp vào lề bên kia đường. Bóng người mờ ảo trong xe như đang chờ ai đó.
XOẸT!
Tiếng kéo rèm mạnh mẽ dứt khoát che đi cái ánh sáng gai mắt khiến người bực dọc nóng nẩy. Căn phòng như thoáng chốc phủ một lớp sương mờ. Tầm mắt mọi người như hạ xuống một cung độ sáng. Nhưng dù gì vẫn là giữa trưa căn phòng không hẳn tối chỉ là hơi ám chút gì đó âm trầm, khiến người cảm thấy không rõ tư vị.
CỤP!
Tiếng công tắc bật đèn vang lên khiến căn phòng sáng hẳn lên. Khác với ánh sáng chói chang bỏng rát ngoài đường cái kia, ánh đèn nê on có vẻ dịu dàng hơn, khiến mắt người thoải mái hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-tieu-nguyet/2656464/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.