Tay hắn bóp chặt cái cằm nhỏ, ngón tay cái đi chuyển chậm trên làn da trắng mịn của người đang bị ép quỳ dưới đất.
Hắn híp mắt nhìn người gầy yếu bên dưới. Bộ dáng ấy chật vật khôn cùng.
Áo quần lắm lem đất, tóc tai trước giờ luôn bóng loáng nay lại rối bời tán loạn rũ che cả trán. Chỉ có hương dầu gội nhạt mùi vẫn còn lưu thoảng qua. Hắn hơi cúi người, hướng sát mặt về phía cậu thiếu niên cùng tuổi lại gầy gò yếu ớt hơn mình rất nhiều, vỗ vỗ má cậu ta như đang dạy dỗ. Hắn vỗ không mạnh, không để lại dấu vết, cho dù là kẻ hay đánh nhau hắn cũng không ngu ngốc để lại thương tích quá rõ ràng trên người tên mọt sách này. Nên khuôn mặt cậu nhóc gầy yếu hiển nhiên không có vết thương nào, nhưng sắc mặt nhợt nhạt đầy sợ hãi, đôi mắt ửng đỏ tôn lên làn da trắng trẻo. Cặp kính lệch xuống sóng mũi làm bại lộ đôi mắt đầy mông lung không rõ ràng, cậu phải mở to hết cỡ mới có thể mơ hồ nhìn thấy kẻ trước mặt. Thập phần hung dữ, kẻ đang miết cằm cậu, kẻ đang đè ép cậu quỳ dưới chân hắn, là bộ dáng quỷ tu la, thậm chí cậu đã nghi ngờ ánh mắt ấy muốn giết người. Trước giờ cậu luôn là người quy cũ không muốn đắc tội ai nhất là với đám học sinh cá biệt trong lớp.
"Cậu.. các cậu.. rốt cuộc muốn gì?" Cất cao giọng đầy run rẩy, thanh âm non nớt của thiếu niên chưa vỡ giọng nghe như nức nở lại như uất ức.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-tieu-nguyet/2656460/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.