Tiểu Nguyệt đứng chết trân giữa đống giấy vẽ, không dám nhúc nhích, cảm giác quen thuộc mỗi tháng không sai biệt lắm, nhưng sao lại đến sớm thế này. Phải làm sao đây? Tiểu Nguyệt ngoắc tay gọi nhỏ con bạn đang say sưa lựa bút. Vô Tử thấy bộ dáng cứng ngắt của bạn mình thì nghi hoặc chạy lại, ghé tai, chỉ nghe tiếng thì thầm như gió: "Xem giùm tao phía sau."
Vô Tử: "..."
Tiểu Nguyệt: "..."
Tiểu Nguyệt muốn khóc trong lòng luôn, "Tao hình như đến ngày rồi.." Mấy từ cuối chạy qua thật nhanh thật nhỏ. Vô Tử xoa xoa lỗ tai, trợn tròn mắt, sau đó thì "À!" một tiếng đi một vòng qua sau lưng bạn mình, rồi thở phảo nói chưa sao như thể người bị dính trấu là cô nàng không bằng.
"Mày đến nhà vệ sinh kiểm tra cho chắc." Vô Tử hạ giọng, nhỏ dẫn Tiểu Nguyệt đến quầy đồ lót lấy một cái quần nhỏ kiểu đơn giản, rồi đến quầy băng vệ sinh chọn một bịch. Tiểu Nguyệt lần đầu vô siêu thị mua đồ dùng cá nhân thì xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng, cô lấy mấy thứ giấy bút phủ lên chúng, rồi xách giỏ phi như bay đến quầy thu ngân. Nhỏ Vô Tử còn muốn mua thêm một ít nên sau khi hướng dẫn Tiểu Nguyệt đến chỗ tính tiền thì đem con bỏ chợ mà nhanh chóng trở lại khu văn phòng phẩm.
Quầy tính tiền buổi chiều không đông lắm, chỉ có một người nữa là đến phiên cô. Tiểu Nguyệt nhìn giỏ đồ lúng túng, cứ nghĩ đến việc lúc tính tiền phải lôi chúng nó ra trước bàn dân thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-tieu-nguyet/2656448/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.