Lớp phụ đạo hè đông hơn Tiểu Nguyệt nghĩ. Thậm chí có mấy tên lúc trước réo hò phản đối việc cắp sách ngày hè, giờ cũng đang yên ổn chỗ ngồi. Xem ra việc ôn tập chuẩn bị lên lớp mười hai rất được chú trọng.
Vì không phải lên lớp chính quy, nên có một số người đến trước sẽ tranh giành chỗ ngồi mình thích. Vô Tử vừa bước vô lớp, cô nàng đã chạy ào tới ôm lấy cái bàn cạnh cửa sổ quen thuộc của mình vì sợ có kẻ mon men xâm chiếm.
Tiểu Nguyệt vốn định ngồi chỗ cũ, lại bị Vô Tử lôi lôi kéo kéo ngồi cạnh.
"Chỗ này! Qua ngồi với tụi luôn đê!"
"Được không đó?" Tiểu Nguyệt có hơi chần chừ, chiếm chỗ có vẻ không được tốt lắm.
"Trời, có phải học chính thức đâu bà lo. Ngồi đâu chả được." Nhỏ Vô Tử xùy xùy đập đập tay xuống ghế mấy cái đầy đắc ý như cái lý luận của nhỏ chính là chân lý. Vì thế cô mèo nhỏ cũng được vuốt lông ngồi yên vị cùng bạn mình.
Tiểu Nguyệt vốn không thể nhớ hết mặt của đám bạn cùng lớp, nhưng dường như có vài khuôn mặt thật sự xa lạ. Vô Tử bảo đó là đám ghép lớp. Tiểu Nguyệt nghe thế cũng chỉ ồ một tiếng rồi quay hướng về khung cửa.
Từ tầng hai nhìn xuống, bên dưới thỉnh thoảng có vài tên đến muộn chạy bán sống bán chết dưới những thân phượng già.
Tán phượng rộng lớn che bớt ánh nắng mặt trời, nhưng những đóa hoa sắc đỏ nở rộ kia lại khiến bầu trời rực rỡ xinh đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-tieu-nguyet/2656437/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.