“Mau lên, xếp hàngngay ngắn vào! Tiểu Vương, cậu đứng đi đâu vậy hả, bên này!”, “Ai da,giày của tôi, mấy cậu để ý một chút chứ, làm thế nào thế, hoặc là bìnhthường bắt không nổi, hoặc quơ tay được một đồng!”, “Xin lỗi chị Trương, mời chị trước! Ồ, đôi giày da này của chị đẹp thật đấy, chắc cũng phải20 tệ một đôi nhỉ? Đừng làm bẩn nhé, chúng tôi không đền nổi đâu!”, “Cậu đứng sang một bên cho tôi!”. Trong sân đồn công an đường trại gà làcảnh tượng huyên náo lạ thường, gà bay chó chạy ầm ĩ không ngớt bên tai.
Ở trong phòng, đồn trưởng Ngưu đang cố gắng bỏ ngoài tai những phiềnnhiễu bên ngoài, mặt tươi cười, hỏi han khách, “Nào, hiệu phó Hồ, côgiáo Tiểu Phương, mời dùng trà, nếm thử xem, đây là trà con gái tôi mang về từ Hàng Châu đấy, chính gốc Tây Hồ trà Long…”. Chữ “Tĩnh” còn chưanói ra, đã nghe Mễ Dương gào lên bên ngoài, “Chu Lượng cậu còn già mồmà, lũ chó đã chạy mất tiêu cả rồi, mắt cậu để sau gáy hay sao chứ, không nhìn thấy à!”.
Hiệu phó Hồ của trường Tiểu học Thực nghiệm 1 làmột người phụ nữ trung niên hiền lành, điềm đạm, còn cô giáo Phương trợlý của bà lại là một cô gái trẻ. Giọng Mễ Dương hai người đã nghe thấy,hiệu phó Hồ kinh nghiệm giả bộ cúi đầu uống trà, cô giáo Phương thìkhông nhịn nổi “phì” một tiếng, hiệu phó Hồ nhìn cô một cái, cô vội vàng nín cười, giả bộ thổi trà phù phù.
Chỉ một nụ cười của cô giáoPhương rõ ràng khiến cho dây đàn vốn đã căng hết cỡ trong đầu đồn trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-thien-tai/108076/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.