Trời đã về khuya,đường ven doanh trại đều đã sáng đèn, trên mảnh sân trống có mấy anhlính đang đánh bóng rổ, còn cả các chiến sĩ khác đang đánh cầu lông,bóng bàn,… tuy náo nhiệt nhưng rất có trật tự. Vừa từ phòng y tế trungđoàn ra, Cao Hải Hà lịch sự đáp lễ cậu lính vừa cúi chào mình.
Bận rộn cả nửa ngày trời cuối cùng trở về văn phòng, Cao Hải Hà ngồi phịchxuống ghế, thần sắc lộ vẻ mệt mỏi, chỉ thấy huyệt ở thái dương đập thình thịch. Hôm nay đúng là một ngày “náo nhiệt”, nhất là vụ buổi chiều,thật sự khiến người ta khó xử vô cùng.
Vợ và cô em vợ đã tùy tiện vượt đèn đỏ thì chớ, lại còn vì mất mấy trăm đồng, làm cho hai chủ xephải vào đồn công an. Lúc ấy còn sống chết không nói với cảnh sát là mất bao nhiêu, nhất định đợi mình đến mới chịu mở miệng, bảo sợ cảnh sátthiên vị, coi thường người ngoại tỉnh.
Kỳ thực nếu không phảingười ta phản ứng kịp thời thắng xe, hai chị em họ chắc không chỉ đơngiản trẹo chân sượt da thế thôi đâu. Vả lại tiền có mất cũng chưa chắcđã là ở đó, mà kể cả là ở đó thật đi chăng nữa, lúc đó người xúm lạihóng chuyện đông như thế, khó tránh khỏi có cả kẻ trộm, liên quan gì tới chủ xe người ta chứ.
Cứ nhớ lại vẻ mặt của hai chủ xe ấy, CaoHải Hà lại thấy mặt mình nóng bừng. Tên béo đấy còn nói gì nhỉ, cácngười không phải rõ ràng là bày trò lừa người hay sao, cảnh sát giaothông cũng đều nói là chúng tôi không sai gì cả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-phai-thien-tai/108071/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.