Sau khi dược và thuốc dẫn đều đã hoàn toàn hòa trộn vào nhau, Lâm Hàm lúc này nâng chén, đưa vào tay Vũ Chiêu.
"Sau khi tôi bày trận xong, cậu liền bón cho hắn, dược này bón không được thừa cũng tuyệt không được thiếu, cho nên tốt nhất không nên để rơi vãi ra ngoài!".
Lâm Hàm sau khi giao dược vào tay Vũ Chiêu, vừa bận rộn bố trí trận pháp ngũ hành, vừa thấp giọng dặn dò.
Vũ Chiêu siết chặt chén dược trong tay, thật sâu nhìn Đình Quân lần nữa, sau đó gật đầu đáp một tiếng.
Bên này, Lâm Hàm đem năm viên đá cuội xếp thành hình ngũ giác. Bản thân cậu ngồi vào ở giữa trận, miệng nhẩm đọc chú ngữ, tay chậm rãi tạo thành pháp quyết. Không lâu sau đó, tầng tầng lớp lớp tơ đỏ mảnh như sợi chỉ không biết từ đâu chui ra tới.
Chỉ đỏ không ngừng quấn lấy pháp trận hình ngũ giác, đồng thời cũng đem Lâm Hàm bọc kín bên trong. Nhìn vào quả thực chẳng khác nào một cái kén màu đỏ rực, chỉ là khác biệt một chút, cái kén này lại là hình ngũ giác mà thôi.
Cùng lúc đó, Lâm Hàm mới gấp gáp lên tiếng bảo Vũ Chiêu bón dược vào miệng Đình Quân.
Vũ Chiêu hiểu ý, nhanh chóng dùng thìa từng chút một cẩn thận bón vào miệng hắn. Chỉ là, Đình Quân mất đi ý thức, khuôn miệng khép chặt, dược đút vào một thìa liền đã trào ra ngoài hơn phân nửa.
Nhớ tới lời dặn tuyệt đối không thừa cũng chẳng thiếu của Lâm Hàm vừa nãy, Vũ Chiêu có chút luống cuống tay chân, chặn lại khóe miệng đang trào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775367/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.