"Cậu, mau quay trở về khu tập trung đi!". Lâm Hàm im lặng một lúc, sau đó chỉ vào 'Mẫn Huyền' mà ra lệnh.
Bị điểm trúng, 'Mẫn Huyền' hơi có chút chột dạ, nhưng vẫn ngoan ngoãn gật đầu rồi chậm rãi đi trở lại đó. Chỉ là, dù đã cố gắng điều chình thân thể, nhưng bước chân cậu ta vẫn còn hơi hơi phát run.
Lúc đi ngang qua Lâm Hàm, cảm giác sợ hãi cùng khủng hoảng khiến nó không dám ngẩn mặt lên mà mắt đối mắt trực diện với cậu. Cho nên chỉ đành cúi gằm mặt mà đi lướt qua.
Ai sẽ không sợ hãi khi đối diện với người đã từng hai lần suýt lấy mạng mình cơ chứ? Cho dù nó có là Trùng tộc bậc cao, nỗi sợ hãi từ sâu trong nội tâm này, không phải cứ muốn áp chế liền có thể áp chế được đâu.
Chỉ là, ngay giây phút 'Mẫn Huyền' định thở phào một hơi nhẹ nhõm, bả vai lại đột ngột bị giữ chặt.
Cậu ta giật nảy mình, chỉ là phát hiện bản thân thất thố liền vội vã điều chỉnh lại sắc mặt. Ngoái đầu nhìn về phía người đang đặt cánh tay trên vai mình, gượng người ngầm hỏi 'có chuyện gì sao?!'.
Ban nãy Lâm Hàm đã nhờ bốn Alpha của mình điều động người để khi cậu ra hiệu liền lập tức di dời nhóm Omega kia ra khỏi chỗ này.
Ngay khi cậu bắt lấy bả vai 'Mẫn Huyền', nhận được tín hiệu, mấy người bọn họ liền âm thầm di dời hết Omega đi đến nơi an toàn. Đợi đến khi 'Mẫn Huyền' nhìn qua, mọi thứ đều đã trống không.
Cậu ta mờ hồ có dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775349/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.