"Các anh đều ở đây, vậy thì hiện tại ai trông giữ căn cứ?!". Lâm Hàm dùng khăn vò vò mái tóc ướt sũng của chính mình. Nhìn bốn Alpha đang đứng trước mặt, không khỏi nghiêng đầu thở dài một hơi.
Lâm Hàm nhắc, bọn họ mới nhớ tới chính sự. Chỉ là người này nhìn người kia, lưỡng lự mãi vẫn không chịu đi.
"Làm sao vậy? Căn cứ là thứ mà em nhất định phải bảo vệ, nếu các anh đã không muốn, vậy thì em đành tự mình đi vậy!". Lâm Hàm giả vờ cười khổ một tiếng, sau đó xoay người chuẩn bị rời đi.
"Khoan đã. Bọn anh hiện tại liền đi, chắc chắn sẽ bảo vệ căn cứ an toàn. Em hiện tại đã mệt như vậy rồi, nghỉ ngơi một chút đi!". Triệu Mặc nghe cậu nói thế liền vội vội vàng vàng tiếp lời. Lâm Vĩnh Kỳ cũng nắm lấy tay cậu kéo ngược trở về.
"Chỉ là, để em ở một mình, bọn anh không yên tâm!". Mục Diệc Thần lúc này đúng lúc lên tiếng, vừa nhớ đến cảnh tượng trước đó, không khỏi khiến hắn sởn cả tóc gáy.
"Yên tâm, em sẽ không có việc gì đâu. Con quái vật đó đã bị em đả thương rất nặng, tạm thời chắc không gây ra được sóng to gió lớn gì đâu.
Hơn nữa, em có thể từ trong bụng nó chui ra một lần, chắc chắn những lần sau cũng có thể. Ngược lại là nó, nếu nó thực sự dám đến lần nữa, em cũng không dễ dàng để nó toàn mạng trở ra đâu!".
Nhìn ánh mắt tự tin cùng sự quật cường kiên quyết trong mắt cậu, bốn Alpha tuy rằng trong lòng thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775344/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.