Lúc này, nụ cười trên mặt Lâm Vĩnh Kỳ có chút sượng lại. Thuật thôi miên của hắn...không có tác dụng? Sao có thể?!!!.
"Có phải em hiểu lầm gì rồi không? Anh thật sự không làm gì hết! Cũng không thể vì em ghét anh mà nghi oan cho anh thế chứ?!".
Lâm Vĩnh Kỳ tuy nội tâm bất ổn nhưng trên mặt rất nhanh đã triển lộ ra vẻ mặt vô hại, còn chủ động giơ hai tay lên thủ thế đầu hàng.
Lâm Hàm trừng mắt nhìn hắn, lúc nãy, cậu rõ ràng cảm nhận được khác thường. Thế nhưng hiện tại lại không có bằng chứng, miệng tên này còn lẽo mép như thế, cậu chắc chắn cãi không lại.
Với cả, bọn họ cũng còn phải đụng mặt nhau dài dài, cho nên hiện tại không phải lúc thích hợp để lật bài ngửa. Thôi thì chuyện này cứ để đó, sau này quan sát kĩ hơn rồi hãy xử lí hắn sau.
Nghĩ như thế, Lâm Hàm mới miễn cưỡng buông cổ áo hắn ra, nhưng trong ánh mắt vẫn toát lên nồng đậm nghi nghờ.
"Tốt nhất là anh nên thành thật một chút, đừng có bày trò gì với tôi. Nếu không, đợi tôi phát hiện được, thì đừng có trách tại sao tôi không nương tay nhé! Còn giờ thì, mời ra khỏi phòng tôi!".
... truyện kiếm hiệp hay
"Cạch"
Lâm Vĩnh Kỳ sau khi đóng cửa lại liền có chút ngẩn người đứng tựa lưng vào tường.
Thân là một Alpha trội như hắn, tất nhiên cũng sẽ có dị năng cho riêng mình. Và, dị năng của hắn có chút đặc biệt, nó thuộc dạng hệ tinh thần. Rất hiếm gặp, cũng rất ít người biết đến tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775260/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.