Tịch Thuần bước vào phòng trọng lực, ban đầu cũng không thấy có gì đặc biệt. Cậu ta thậm chí còn nhếch nhếch khóe môi.
Nói không chừng, huấn luyện này nhìn bề ngoài thì khó nhằn như vậy, như thực chất không có tính khiêu chiến gì cả. Còn con robot mô phỏng kia chắc có lẽ cũng yếu như sên đi?!.
Thứ mà tên Lâm Hàm kia làm được, Tịch Thuần này cũng sẽ làm được một cách dễ dàng.
Vì mải mê đắm chìm trong đắc chí, khi mà phòng trọng lực dần chuyển sang môi trường chân không. Tịch Thuần ngay lập tức giẫm hụt chân, cả cơ thể bay lên quay vòng vòng trên không trung.
Đầu óc một trận quay cuồng, không phân biệt được đâu là phương hướng. Tịch Thuần biến sắc, mặt mày tái mét, cả hai tay hai chân quơ quào trong không trung.
Chỉ là, không hề có chút tác dụng nào, trái lại còn khiến cơ thể quay cuồng nhiều vòng hơn. Thậm chí còn va phải vách phòng, mấy Omega bên ngoài nhìn còn thấy đau dùm cho cậu ta.
Sau khi môi trường chân không qua đi, Tịch Thuần bất lực rơi phịch xuống đất. Cảm giác cả cơ thể chỗ nào cũng đau nhức.
Chỉ là, không đợi cho cậu ta có thời gian để than vãn, một trận áp suất thấp ập tới, đè nén cậu ta đến sắp thở không ra hơi.
Hai chân vừa mới chống lên, còn chưa kịp đứng dậy đã trực tiếp quỳ sụp xuống sàn nhà. Trên đầu giống như đội một cái búa tạ ngàn cân, nặng đến hít thở cũng khó khăn.
Tịch Thuần lúc này hoàn toàn bị hoảng hốt cùng lo sợ chi phối. Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775250/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.