Eo m.ô.n.g Lâm Hàm không ngừng vặn vẹo, hùa theo nhịp cọ lên xuống của Mục Diệc Thần mà tìm kím đỉnh đầu của c.ô.n t.h.ị.t, ý đồ muốn cho vào bên trong.
Chỉ là, nhìn hành động này của cậu, Mục Diệc Thần lại vỗ bôm bốp mấy cái trên hai cánh m.ô.n.g nộn thịt của cậu.
"Gấp đến như vậy sao? Hử?!". Mục Diệc Thần vừa nói, vừa không ngừng vỗ lên m.ô.n.g cậu, tay còn lại nắm lấy eo cậu siết chặt lại.
Lâm Hàm bị ăn đau ngay lập tức nhỏ giọng r.ê.n r.ỉ, hai cánh m.ô.n.g truyền đến cảm giác đau rát, nhưng cùng với đó là một loại khoái cảm kỳ lạ.
Hắn tay trái đỡ lấy g.ậ.y t.h.ị.t nổi đầy gân xanh tím của mình, đem q.u.y đ.ầ.u chậm rãi đẩy vào trong. Nhưng là, chỉ cho vào phần đầu, rồi đột ngột dừng lại rút ra. Làm liên túc mấy lần như thế, Lâm Hàm rốt cục nhịn đến sắp hỏng rồi.
H.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u mới giây trước vừa bị kéo căng ra, giây tiếp theo liền đã co rút lại. Cái cảm giác nửa vời này thậm chí còn khó chịu hơn xúc cảm trống rỗng ban nãy.
Lâm Hàm vì khó chịu mà hốc mắt cay cay, mũi cũng sụt sùi hít hít mấy cái, miệng nhỏ giọng nức nở.
"Tiểu Hàm Hàm của chúng ta sao lại khóc rồi?!". Mục Diệc Thần lau trên khóe mắt cậu, sau đó nhẹ giọng trêu chọc. Chỉ là, nhìn gương mặt bị trêu chọc đến ướt sũng kia của cậu, hắn lại không nhịn được mà càng thấy hưng phấn hơn.
Hormone đâm đặc cũng theo từng nhịp thở nặng nề của hắn mà lan tràn khắp căn phòng, bao bọc lấy Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775238/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.