"Nếu em muốn sờ, có thể nói với tôi, tôi chắc chắn sẽ đáp ứng mọi mong muốn của em vô điều kiện. Cần gì phải chờ đến nửa đêm mới ra tay thế này!".
Mục Diệc Thần_ Người vốn đang ngủ say, lúc này lại đang rất tỉnh táo mà lật người dậy, trở mình đè Lâm Hàm ở dưới thân. Gương mặt yêu nghiệt nở một nụ cười gian tà.
"Không...không phải...um". Lâm Hàm còn đang định mở miệng biện minh, thế nhưng còn chưa có nói xong đã bị Mục Diệc Thần dùng môi chặn lại.
L.ư.ỡ.i hắn cứ như con cá trạch tinh ranh, không ngừng luồn lách khuấy đảo bên trong khoan miệng cậu.
Hai tay Lâm Hàm chống lên ngực hắn, ban đầu ý chí vẫn rất hùng hậu kiên quyết đẩy hắn ra. Nhưng mà, đợi khi mùi hương hormone đậm đặc kia lan tràn bên chóp mũi, cậu cũng đã từ bỏ vùng vẫy. Thuận theo bản năng của một Omega.
Mục Diệc Thần thấy cậu từ bỏ chống cự thì hài lòng nhếch mép, tay hắn ấn giữ lấy gáy cậu, khiến cho nụ hôn ngày càng sâu thêm.
Vừa hôn, hắn vừa tự tháo gỡ đai lưng buộc hờ trên eo, áo choàng tắm lỏng lẽo cũng theo đó mà trượt xuống.
Thân thể cường tráng rắn chắc ngay lập tức lồ lộ ra ngoài không khí, xương quai xanh cùng cơ ngực thì khỏi phải nói, lúc nãy Lâm Hàm cũng đã chiêm ngưỡng đủ.
Thế nhưng xuống chút nữa chính là hai hàng cơ bụng màu đồng rắn rỏi, cơ liên sườn đều đặn hoàn mỹ đến khó tin.
Hắn buông môi cậu ra, Lâm Hàm lúc này mới liều mạng hít lấy không khí. Mục Diệc Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775237/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.