Dù gì trước đó cũng đã hứa với Lâm Hàm rằng sẽ giúp cậu ấy, mặc dù đã sắp chạm đến giới hạn nhưng chưa tới phút cuối cùng, Triệu Mặc nhất định không bỏ cuộc. Hắn nhìn qua phía Lăng Xuyên đang ngồi, nếu nhớ không lầm tên này là băng hỏa song hệ, nếu hắn là thuần túy băng hệ không giúp gì được vậy tên này nóng lạnh dung hợp, không biết là có tác dụng hay không. Nhưng mà dù sao đi nữa thì đây cũng đã là lựa chọn cuối cùng, nếu thực sự không được, hắn cũng không còn cách nào khác, chỉ đành thuận theo số mệnh thôi. "Này, cậu là băng hỏa song hệ dị năng có đúng không?!". "Thì sao?!". Mắt thấy thuốc ức chế cũng không có tác dụng, Triệu Mặc tên kia còn làm ra mấy hành động kỳ quặc, Lăng Xuyên quả thực là gấp thay cho Lâm Hàm. Phải biết rằng trong kỳ phát tình, Omega một là uống thuốc ức chế, hai là bắt buộc phải giao hợp, không có lựa chọn thứ ba. Nếu như cứ nhịn như thế này, d.ụ.c hỏa đốt người, thứ kia nhất định sẽ hỏng mất. "Cậu...thử đánh dấu vào gáy cậu ấy đi!". Mặc dù ngàn vạn lần không muốn nhưng Triệu Mặc rốt cục vẫn đè nén xuống được. Hắn làm tất cả chuyện này đều là vì Lâm Hàm, chỉ cần cậu có thể bình an vượt qua kỳ phát tình này thì bất cứ thứ gì hắn cũng làm được. "Vì cái gì phải đánh dấu? Chẳng phải sau gáy cậu ấy đã có ấn ký rồi à?!". Lăng Xuyên nghi hoặc hỏi lại. "Người đánh dấu cậu ấy là hỏa hệ dị năng giả, bác sĩ nói trong kỳ phát tình của Omega lặn, nếu thuốc ức chế không có tác dụng, băng hệ dị năng giả có thể cắn vào gáy cậu ấy, như vậy có thể ức chế được kỳ phát tình. Nhưng vừa rồi thuốc cũng đã uống qua, tôi cũng đã đánh dấu cậu ấy nhưng hoàn toàn không có tác dụng. Hiện tại trong đội cũng chỉ còn lại mình cậu là băng hệ, cho nên, xin cậu thử giúp cậu ấy một lần đi!". Triệu Mặc ban đầu là giải thích, lại sợ Lăng Xuyên không đồng ý liền chuyển sang cầu xin giúp đỡ. Trong thời gian Triệu Mặc giải thích một tràng dài, Lăng Xuyên thì ngồi nghe, Lâm Hàm lúc này thực sự là nhịn đến sắp hỏng. Không thể cầu người, vậy chi bằng chính mình tự động thủ. Lâm Hàm bò dậy, tay phải vòng ra phía sau h.ậ.u h.u.y.ệ.t đem hai ngón tay cùng một lúc cho vào, tay còn lại liền ở trên hai hạt anh đào không ngừng chà sát xoa nắn, lúc này mới cảm thấy thoải mái đôi chút. Hai ngón tay ở nơi ướt át trơn trượt kia luật động, tiếng nước 'l.é.p n.h.é.p' cùng tiếng r.ê.n r.ỉ mê người liền vang lên, kích thích thật sâu hai nam nhân bên kia. Quay đầu nhìn lại liền thu được một màng này vào mắt, quả thực là máu mũi cũng sắp không kìm nổi. Lăng Xuyên nuốt nuốt nước bọt, thận trọng đi đến bên Lâm Hàm. Tuy tằng hiện tại hắn quả thực rất muốn đem n.a.m c.ă.n t.h.ô t.o của mình, trực tiếp t.h.ú.c vào cái l.ỗ n.h.ỏ mê người kia, nhưng hắn vẫn muốn thử nhẫn nại một lần, xem như mình đã tận lực. Lăng Xuyên ở sau gáy cậu hạ xuống một ấn ký, Triệu Mặc cơ hồ là ngưng thở chờ đợi kết quả. Nhưng mà Lâm Hàm vẫn như cũ biểu hiện rất khát t.ì.n.h, hoàn toàn không có dấu hiệu bị ức chế. Hai ngón tay hiện tại đã không thể thỏa mãn được l.ỗ nhỏ của cậu, Lâm Hàm hiện tại đã trực tiếp đem ba ngón chọc vào bên trong nhưng vẫn như cũ không cảm nhận được khoái cảm. Cậu muốn thứ gì đó t.h.ô hơn, t.o hơn, dài hơn đâm vào, lấp đầy nó. Lâm Hàm lại tiếp tục phát ra pheromone, hai mắt mông lung nhìn về phía Triệu Mặc, lại rốt cục chuyển hướng mà bò về phía Lăng Xuyên. Tuy không còn lại quá nhiều ý thức, nhưng Lăng Xuyên ban nãy đã thỏa mãn cậu không ít, còn Triệu Mặc người này chẳng những đến ngăn cản, ban nãy còn dám đẩy cậu ra. Bàn tay trắng nõn ở trên đũng quần Lăng Xuyên xoa xoa hai cái, Lâm Hàm liền trực tiếp đem quần con của hắn kéo xuống. C.ô.n t.h.ị.t c.ứ.n.g r.ắ.n nổi đầy gân xanh tím liền nảy ra, không kịp phòng ngừa liền đập vào khóe môi cậu. Ngửi được mùi vị k.í.c.h t.ì.n.h từ thứ này, Lâm Hàm không chút chần chờ liền vươn ra cái l.ư.ỡ.i phấn hồng, trước ở dưới gốc d.ư.ơ.n.g v.ật l.i.ế.m nhẹ, lại từ từ chuyển dần lên trên đ.ỉ.n.h q.u.y đ.ầ.u, ở l.ỗ nhỏ bên trên l.i.ế.m h.út thật mạnh. Lăng Xuyên chỗ đó lần đầu được người 'chăm sóc' kiểu này, không nhịn được mà gầm nhẹ, tay luồn vào tóc cậu mà xoa xoa giống như đang khích lệ, lại giống như thực hưởng thụ. Triệu Mặc ở một bên nhìn xem hết thảy, tức đến muốn nổ phổi, có xúc động muốn đem Lăng Xuyên đi thủ tiêu. Vì cái gì Lâm Hàm không để hắn giúp, cậu quen biết Lăng Xuyên được mấy ngày cơ chứ? Tại sao lại là hắn ta mà không phải hắn?!. Triệu Mặc đương muốn xông lên ngăn lại, tầm mắt hơi chuyển xuống liền đối mặt với h.u.y.ệ.t k.h.ẩ.u phấn hồng ướt át của Lâm Hàm. Hắn từ nãy đến giờ quả thực cũng nhịn đến sắp hỏng, hạ thân trướng đau vô cùng. Hạ quyết tâm nuốt nuốt nướt bọc, ánh mắt chuyên chú nhìn nơi mê người kia đang không ngừng hé mở mấp máy giống như đang mời gọi hắn. Triệu Mặc tự cho là tính tự chủ kiên cường rốt cục buông tay đầu hàng, mặc kệ hết thảy hành động theo bản năng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]