Không kịp phòng bị liền bị ăn ngay một cú đấm trời giáng, Lăng Xuyên có chút chưa phản ứng kịp. Xoa xoa khóe miệng bị rách, lại dùng ánh mắt âm trầm nhìn Triệu Mặc.
"Làm cái gì?!". Lăng Xuyên cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi phun ra ba chữ này, chẳng những dám đến phá chuyện tốt của hắn, Triệu Mặc người này còn dám đánh hắn. Phỏng chừng từ lúc vào rừng đến nay hắn chưa bạo phát uy lực nên bị người khác xem thành mèo bệnh chăng?.
Triệu Mặc cũng không có trả lời lại, vơ lấy đống quần áo hỗn độn trên mặt đất mà quấn kín người Lâm Hàm, sau đó ngồi ở một bên ôm chầm lấy cậu. Tất cả đều là lỗi của hắn, nếu hắn đến sớm một chút, Lâm Hàm sao lại phải chịu bị người khác khi nhục đến nông nổi này cơ chứ.
"Làm gì? Tôi là người nên hỏi câu này mới đúng! Thừa lúc Lâm Hàm thần trí không rõ ràng mà hướng cậu ấy làm ra loại chuyện đồi trụy thế này, cậu rốt cục có còn tính người hay không?!". Triệu Mặc lâm vào tự trách, lại nhìn sang phía Lăng Xuyên mà quát lên, cơ hồ là muốn phát tiết hết tức giận cùng đau lòng tự trách trong nội tâm.
"Đồi trụy? Đôi bên là anh tình tôi nguyện, Lâm Hàm cũng đã đồng ý rồi, cậu lấy tư cách gì mà chen ngang giữa chúng tôi?!". Lăng Xuyên cũng không nhịn nổi nữa mà quát lớn, tiến tới muốn đem Lâm Hàm đoạt trở về.
"Lời của Omega đương trong kỳ phát tình mà cũng tin được sao? Cậu thừa biết rõ điều đó mà, một khi đến kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tro-thanh-omega/775200/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.