Hạ Tinh Cầm bỗng dưng nhớ lại lúc nhỏ, khi mà anh bắt đầu có ý thức. Đó là những chuỗi ngày Hạ Tinh Cầm thấy mẹ của mình bước vào căn phòng bên cạnh, ôm lấy cuốn sổ tay khóc nức nở. Bà luôn nói rằng mình sai rồi, mình hại chết em trai của anh. Bà đã luôn ân hận như thế cho đến khi cha đưa một đứa trẻ từ cô nhi viện trở về.
Hạ Linh lúc nhỏ hoạt bát đáng yêu, chính điều ấy đưa bà Hạ dần thoát khỏi quá khứ, nhưng nó cũng đã khiến bà quên sạch đi quá khứ đau khổ.
Hạ Tinh Cầm khi đó còn rất nhỏ, nhưng anh đã ý thức được Hạ Linh không phải em trai ruột của mình. Dù cho anh yêu thương em ấy nhưng anh vẫn luôn biết đó không phải là ruột thịt. Đó chỉ là một người xa lạ xâm nhập vào gia đình của anh.
Nhưng anh lại không biết từ lúc nào, bản thân mình lại ghen ghét em trai ruột.
Cuốn sổ tay bị anh bí mật đem giấu, đó là cả một quãng đường bà Hạ mang thai Hạ Cẩn Du. Khi mà Hạ Tinh Cầm đọc nó, anh đã biết mẹ mình vô cùng hạnh phúc, ngày ngày vuốt ve chiếc bụng to, nói rằng em bé đạp mình rất nhiều, nói rằng tình yêu sẽ nuôi Hạ Cẩn Du trưởng thành.
Nhưng bà Hạ có vẻ quên hết rồi, thật giả cũng không còn quan trọng nữa. Bà ấy lựa chọn quên đi quá khứ hạnh phúc cùng đau khổ kia để tiếp đón một đứa trẻ khác, bỏ quên đứa chính đứa con mà mình mong đợi.
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tranh-gianh-nua/2767102/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.