Hạ Cẩn Du ngẩn người một lúc rồi lại rối rắm. Trên người cậu có một ít tiền nhưng có vẻ không đủ để đến khách sạn. Chính bây giờ cậu cũng không biết đi đâu để ở lại một đêm.
Cậu ngồi ở nơi chờ xe buýt, chiếc vali đặt ở bên cạnh. Hạ Cẩn Du mang theo một chút hi vọng lên mạng tìm kiếm nhà trọ đôi gần nhất.
Thành phố này quá ồn ào, tiếng xe chạy, tiếng còi vang lên không ngừng, tiếng gió lao xao cuốn những chiếc lá trên mặt đất. Hạ Cẩn Du nhìn lên bầu trời, xám xịt, có lẽ sẽ có mưa lớn.
Cậu không có tiết vào buổi chiều, cũng chưa ăn gì, trong túi vẫn còn một ít tiền có lẽ nên đi tìm quán nào đó ăn tạm.
Quanh đó có một quán ăn nhỏ, Hạ Cẩn Du liền kéo vali bước vào. Quán ăn tuy không lớn nhưng lại rất sạch sẽ, chủ quán là một cặp vợ chồng đã đứng tuổi và ngồi cạch bà chủ là một bé gái buộc tóc đuôi ngựa xinh xắn. Hạ Cẩn Du nhì đứa trẻ một cái rồi nhìn bà chủ:" Cho cháu một bát mì đi ạ".
Chủ quán mĩm cười, dặn cậu chờ một lát rồi rời đi. Đứa trẻ ngồi trên ghế nhìn cậu chằm chằm, sau đó nhảy leo xuống chạy đến chỗ cậu, giọng nói đầy non nớt:" Anh ơi".
Hạ Cẩn Du nở nụ cười nhìn đứa trẻ:" Sao thế?".
"Anh có thể bóc vỏ kẹo cho em được không ạ? Em làm mãi vẫn không được".
Hạ Cẩn Du gật đầu lấy đi viên kẹo trong tay đứa trẻ, cậu xé vỏ xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tranh-gianh-nua/2767101/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.