"E hèm. Ha Tae-heon- ssi."
Dù sao, đó cũng không phải điều quan trọng. Qua một giờ từ lúc tôi nhận lại điện thoại, tôi liền nói ra chủ đề ban đầu đã định nói.
"Tôi đến đây để nói về lời đề nghị mà anh đã nói qua điện thoại lần trước."
"Chuyện mà tôi bảo cậu là đến Roheon sao?"
"Đúng vậy."
Tôi nên nói sao đây? Không thể mở lời dễ dàng tôi mím môi lại. Ha Tae-heon chỉ lặng lẽ nhìn tôi chờ đợi mà không hề thúc giục.
"Trước tiên, tôi rất cảm kích về đề nghị giúp đỡ của anh. Thật sự luôn á. Nếu hoàn cảnh cho phép thì tôi muốn nhận lời đề nghị ấy, Ha Tae-heon- ssi. Chỉ là... tôi vẫn còn việc cần làm ở Requiem."
Đúng ra mà nói, đó không phải là Requiem, mà là Cheon Sa-yeon. Tôi chỉ không muốn nhắc đến tên của Cheon Sa-yeon trước mặt Ha Tae-heon thôi, nên mới chuyển thành Requiem.
Ha Tae-heon lắng nghe những lời tôi nói với ánh nhìn bình tĩnh, anh lên tiếng đáp lại mà chẳng có lấy một chút bất mãn nào.
"Tôi biết cậu sẽ từ chối."
"....là vậy sao?"
"Tôi nghe tin Requiem đã cử một năng lực giả thần trí đi làm vệ sĩ cho cậu."
À. Vậy là anh đã biết rồi. Tôi ngượng ngùng gãi gãi sau gáy.
"Vì tôi đã gây ra rất nhiều phiền phức cho mọi người, nên là tôi đã đồng ý nó."
"Tôi chẳng thấy phiền phức gì, nhưng đó không phải là một ý tồi để đảm bảo an toàn. Nếu là tôi, tôi cũng sẽ cử một một vệ sĩ."
"Nhưng sao anh biết được chuyện vệ sĩ vậy?"
"Có một bài báo."
Bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tai-sinh-the-nay/383151/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.