Một giấc mơ phiền nhiễu, làm tâm trạng tôi xấu đi vô cùng. Cố gạt đi những ký ức trong quá khứ khi tôi hỏi Cheon Sa-yeon.
"Tình hình sao rồi?"
Giọng nói thốt lên từ cuống họng khàn khàn như giấy nhám. Hắn nói rằng sau ba ngày tôi mới tỉnh lại, nên tự hỏi không biết khi mình bất tỉnh thì mọi thứ đã được thu xếp đến đâu rồi.
Cheon Sa-yeon đưa tôi một cốc nước ấm và nhàn nhã trả lời.
"Có khá nhiều người bị thương, nhưng không có ca tử vong nào. Tất cả đều đã được di tản, nhờ ai đó đã thúc ép bản thân quá mức đấy."
Tôi lờ đi những lời chỉ trích của hắn và uống nước.
"May thật, thế còn làn đường và các tòa nhà đã sụp đổ thì sao?"
"Nó vẫn đang được tiến hành. Dù sao, mỗi Công hội cũng cử một vài hội viên đến để giúp khôi phục, tôi nghĩ việc này ít nhiều cũng mất khoảng một tháng."
Cheon Sa-yeon tự nhiên cầm lấy chiếc cốc rỗng, khóe miệng hơi nhếch lên.
"Tắm rửa đi rồi ra. Chúng ta sẽ nói nốt phần còn lại."
"....Ý là anh sẽ đợi tôi á? Anh không bận sao?"
"Để tôi giúp cậu một tay nhé?"
Cheon Sa-yeon nói vậy rồi đưa tay ra.
Biến đi, tên khốn. Tôi hất bàn tay trắng ngần của Cheon Sa-yeon ra và bước vào phòng tắm.
"Đồ thay của cậu để trong tủ ấy."
"...."
Ít ra cũng biết điều đấy. Tôi mở cửa phòng tắm trong tiếng thở dài.
- ------------------
Tắm xong, tôi chỉ mặc đồ lót và chiếc quần dài, trên tay chỉ cầm mình chiếc áo sơ mi. Nước vẫn nhỏ xuống từ mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tai-sinh-the-nay/383141/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.