Vết thương không thể chữa khỏi hoàn toàn được. Tôi cũng không thể đòi hỏi gì hơn từ hai healer đã đến giới hạn khi họ cố đẩy chất độc ra khỏi người tôi.
"Tôi sẽ tự làm. Cảm ơn đã giúp tôi điều trị."
Tôi đưa tay với lấy cuộn băng từ healer đang mang vẻ bối rối. Khi healer đó nhìn tôi với vẻ hối tiếc.
"Tôi xin lỗi. Tôi mới chỉ thức tỉnh thành healer dạo gần đây, thế nên tôi chưa học được gì nhiều."
"Tôi cũng thế...."
.... Thiếu nhân lực thật sự.
"Không sao đâu. Hai người cứ quay lại nghỉ ngơi đi."
Khi các healer rời đi, Cheon Sa-yeon quay trở lại sau một thời gian vắng bóng, nhìn thấy cuộn băng trên tay tôi, Cheon Sa-yeon liền nhướng mày.
"Dùng cái này thay cái đó đi."
Cheon Sa-yeon lấy cuộn băng hạng thường từ tay tôi và lấy ra một cuộn băng khác từ kho lưu trữ của mình. Khi tôi nhìn vào cuộn băng ấy và nhận ra dòng năng lượng này.
"Là băng cấp A mà lần trước anh nói đến à?"
"Nó sẽ giúp cầm máu nếu sau này vết thương có bị rách."
Cheon Sa-yeon tháo băng từ tay hắn rồi quấn băng quanh vai và cánh tay của tôi bằng những cử chỉ khéo léo.
"Cheon Sa-yeon, còn tay anh.... "
"Đừng bận tâm."
Ngón tay của Cheon Sa-yeon đúng là bị thương thật kìa, là do tôi đã dùng hết sức cắn nó khi cố chịu cơn đau khi nãy nhỉ.
Ít ra cơ thể của hắn là hạng SS, chứ nếu đó mà là ngón tay của một người bình thường thì hẳn là sẽ nghiêm trọng lắm đây.
"Đây là một cổng cấp A,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-khong-muon-tai-sinh-the-nay/383086/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.